“Em rể tương lai của anh đấy, anh trai!”
Bối Dực: “??!”
Ai đó kinh ngạc đến nỗi bước hụt, thiếu chút nữa thì ngã ra nền đất lạnh. Bối Mạt nhìn một màn này thì không nén nổi tiếng cười, bật cười thành tiếng.
Đang lúc quẫn bách vì chưa tìm được nơi dừng chân, không biết ma xui quỷ khiến thế nào cô lại gặp được anh trai của mình, người mới trở về nước cách đây không lâu.
Bối Dực ngồi xuống giường, vừa lau khô mái tóc đen đang ướt nước, vừa hoang mang lên tiếng.
“Em có bạn trai rồi?”
Dứt lời, Bối Dực lập tức đứng bật dậy, đến cả khăn lau tóc cũng đánh rơi. Anh nhìn cô chằm chằm, vươn tay giữ chặt bả vai cô, điên cuồng mà lắc.
“Tỉnh ngộ đi em!”
“Đám đàn ông ngoài kia chẳng tốt đẹp gì đâu. Đừng lấy chồng nữa. Về nhà với anh đi!”
Bối Mạt bị lắc cho đầu óc quay cuồng, suýt chút nữa liền khoa trương ngất lịm cho ai đó vừa lòng. Vươn tay đẩy Bối Dực ra, cô thở dài đầy bất lực.
Cái tính cuồng em gái của Bối Dực thật sự không còn thuốc chữa mà.
“Anh phải nghĩ cho em chứ. Em không thể độc thân đến c.h.ế.t được!”
Ngay khi anh trai định lên tiếng phản bác cũng như khuyên nhủ em gái nhỏ, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa đầy thô bạo.
Rầm, rầm!
Bối Mạt cười tủm tỉm, nhanh chóng đẩy Bối Dực vào phòng tắm, còn tốt bụng dặn anh nhớ khóa trái cửa nữa.
“Anh đừng gây tiếng động.”
“Em sợ anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-em-quen-loi-ve/3475937/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.