“Hay là... để tôi giúp cậu nhé? Dịch vụ uy tín, bao rẻ, đảm bảo không thành công không lấy tiền.”
Vừa nói, Mạc Đình Cảnh vừa rút d.a.o ra khỏi mặt bàn, quơ quơ trước mặt, ý cười đầy “thân thiện” mỗi lúc một đậm hơn trong đôi mắt hắn.
Một màn nồng nặc mùi sát khí này đã thành công đả kích mạnh mẽ Chấn Đình. Cậu ta đứng chôn chân tại chỗ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, vô cùng thiếu sức sống. Hai mắt tràn đầy kinh hãi nhìn chằm chằm thứ đồ nguy hiểm trong tay hắn, một giây cũng không rời.
“Chú... chú bình tĩnh... đừng manh động...”
Bối Mạt hốt hoảng đứng bật dậy, vươn tay giữ chặt lấy tay hắn hòng đoạt đi “hung khí gây án“.
Hắn khẽ cười một cái, tiếng cười trầm thấp và lạnh lẽo khiến cô rùng mình. Một giây sau đó, Mạc Đình Cảnh bỗng chốc ôm chặt lấy eo nhỏ của Bối Mạt, kéo cô vào lòng mình.
Bối Mạt kinh ngạc “a” lên một tiếng, cả người đã nằm gọn trong lòng hắn. Ngước mắt nhìn hắn, lại chỉ thấy chiếc cằm cương nghị cùng yết hầu quyến rũ, cô đỏ mặt, cúi đầu suy tư: c.h.ế.t tiệt, sao lại đẹp trai thế chứ, làm mình chỉ muốn...
Chấn Đình được một màn rửa trôi hai con mắt, không dám tin vào cảnh tượng trước mắt. Tư thế hiện tại của hai người nào đó quá mức mờ ám. Lẽ nào cô không nhận ra điều đó sao?
Mạc Đình Cảnh thuận tay ném con d.a.o qua một bên, khiến nó rơi xuống sàn nhà tạo nên âm thanh chói tai. Ôm chặt bé cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-em-quen-loi-ve/3475935/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.