Lệ Mặc nhịn cười, không có phản ứng nào khác.
Hai người này ngang nhiên liếc mắt đưa tình, đúng là không quan tâm đến cái nhìn của người khác.
Lão gia cũng không thấy khó chịu, ông nhìn Lệ Mặc và Đường Lê rồi cười nhẹ một tiếng, sau đó lại cúi đầu ăn cơm.
Lão gia không nổi giận, Lệ phu nhân cũng chỉ có thể cúi đầu nén cơn giận xuống.
Nhưng người khó chịu nhất lại là Ban Tố.
Cả bữa cơm sắc mặt Ban Tố đều trắng bệch.
Lệ Mặc không nể mặt cô ta chút nào. Cô ta dù gì cũng là vị hôn thê trên danh nghĩa của anh, mà anh lại chẳng hề quan tâm đến cô ta. Anh không chỉ dẫn Đường Lê về nhà tổ của Lệ gia mà còn trêu ghẹo Đường Lê ngay trong bữa cơm.
Nếu cô ta không giỏi chịu đựng thì có lẽ đã không kìm nổi cơn giận rồi.
Ban Tố uất ức nhưng lại không có ai để ý đến cô ta.
Nửa sau bữa cơm, mọi người không ai nói gì đến tận lúc ăn xong, lão gia đặt đũa xuống.
Lệ gia có quy định khi trưởng bối đặt đũa xuống, con cháu dù đã ăn xong hay chưa thì cũng phải dừng lại.
Lão gia đứng dậy, nói với Lệ Chuẩn: “Bà nội con ngày kia từ chùa trở về, đến lúc đó con lái xe đi đón bà đi.”
Lệ Chuẩn nói vâng một câu.
Lão gia nhìn Tô Tương Nam, tựa như suy nghĩ một lát rồi nói: “Tương Nam cùng đi đi, bà nội chắc cũng muốn gặp con.”
Tô Tương Nam cười đáp: “Được ạ”.
Lão gia vẫy vẫy tay, bữa cơm kết thúc tại đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-gai-nhon/1658950/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.