Lệ gia do lão gia làm chủ, bầu không khí trên bàn cơm trở nên vô cùng hòa hợp.
Mặc dù Lệ phu nhân không vui vẻ cho lắm, nhưng toàn bộ quá trình bà ta vẫn luôn nở nụ cười.
Tuy rằng lúc nào bà ta cũng tỏ ra lợi hại, nhưng thực ra ở Lệ gia, bà ta vẫn phải ngoan ngoãn nghe lời.
Lúc mới đầu gương mặt Ban Tố trắng bệch, có điều sau đó lão gia hỏi cô ta một chút chuyện về Ban gia xong, sắc mặt cô ta cũng dịu đi không ít.
Ban Tố hơi xấu hổ nói, "Cha con biết con hôm nay đến đây, còn cố tình bảo con mang cho bác một món quà."
Lệ phu nhân ở bên cạnh "a" một tiếng, tiếp trọng tâm nói, "Đúng đúng đúng, bác quên mất, lúc Tố Tố đến, đúng là có xách theo quà, bác tiện tay để nó ở bên phòng khách."
Lão gia quay đầu lại, không nhẹ không nặng nhìn lướt qua Lệ phu nhân.
Lệ phu nhân không kịp phản ứng lại, bà ta vẫn tiếp tục nói, "Em nhìn thấy quà mà Ban lão tiên sinh chuẩn bị rồi, là đồ tốt, rất có tâm."
Đại tiên sinh "ồ" một tiếng, "Phải không?"
Lệ phu nhân gật đầu, "Đúng vậy, lát nữa anh nhìn là biết."
Đại tiên sinh thu hồi tầm mắt, biểu cảm không mặn không nhạt.
Đường Lê không biết có phải vì mình quá lo lắng hay không, cô mơ hồ cảm thấy hình như lão gia có hơi không vui.
Nhưng loại không vui này, lại giống như không phải không vui, mà là giống như một loại đang xem náo nhiệt.
Từ trước đến nay, cô là người biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-gai-nhon/1658949/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.