Khi ta từ từ tỉnh lại, Vụ Châu đang trông coi bên cạnh ta, dường như mang theo vẻ mừng rỡ. Không đợi ta nghi hoặc, nàng vội nói: “Nương nương, vừa rồi thái y tới, nói người đang mang thai. Nương nương, trong bụng người đã mang long chủng!”
Trong lòng ta không gợn một tia sóng, lại cảm thấy lồng ngực vô cùng khó chịu, cổ họng đắng ngắt, liền phân phó Vụ Châu dìu ta đứng dậy rót một ly nước.
Vụ Châu vẫn như một con chim khách báo hỉ sự lải nhải không ngớt miệng: “Nô tì đã báo tin đến Từ An cung, Thái hậu sẽ lập tức đến thăm người, phân phó nô tì phải chăm sóc nương nương thật tốt.”
Ừ, ta cười khổ đáp lời.
Cũng tốt, chờ đến lúc hạ sinh long tử, khi quyền thế ngập trời của Thôi gia trở nên vững chắc, thì những thứ mà ta mất đi mới coi như không uổng phí.
Ta nhẹ nhàng xoa lên bụng mình, đứa bé này, ta nhất định phải dốc hết sức lực để nó bình an chào đời.
Đến buổi chiều Hoàng đế mới khoan thai đi tới, không rõ cảm xúc ngồi xuống. Ta miễn cưỡng xốc lại tinh thần, bày ra khuôn mặt tươi cười tiếp đón: “Hoàng thượng, người đã tới!”
Hắn ừ một tiếng xem như đáp lời.
Ta thấy hắn như không phải đặc biệt vui vẻ, trong lòng chợt hiểu ra nhiều điều. Hậu cung nhiều nữ nhân như vậy, ai mà không phải sinh con đẻ cái?
Đang lúc thầm oán trách lại nghe thấy Hoàng đế đột nhiên hỏi mình: “Hôm nay thái y nói nàng bị ngất, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ngan-hoa-la-ngoc-thu/3048483/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.