Giữa hè, tiết đại thử, nửa tháng liên tiếp trời mưa như thác đổ, Hoàng Hà ngập lụt, đê đập bị vỡ. Trữ vương phụng chỉ đến nơi bị nạn cứu tế, trấn an lòng dân. May thay trên dưới triều đình hợp lực, cuối cùng thành công giải quyết được vấn nạn lũ lụt ở Hoàng Hà. Mặt rồng vui mừng, thiết yến ăn mừng.
Ở yến tiệc, cuối cùng ta cũng gặp được Trữ vương. Một năm không gặp, hắn đã đen hơn rồi, người gầy đi nhiều, cũng càng thêm trầm ổn. Hắn có công cứu tế, được sắc phong thành Thân vương, được các đại thần ca tụng là hiền tài, khí phách quanh thân nhất định đã không giống với trước đây.
Tiếng nhạc tấu lên, nhóm cung nữ như bầy điệp bay lượn ca múa. Ta ngồi ở một chỗ khuất cách hắn chỉ vỏn vẹn vài bước. Ta đưa mắt nhìn xung quanh, đôi mắt đảo vòng len lén nhìn trộm hắn, nhưng hắn không thèm liếc mắt nhìn ta dù chỉ một lần, ngay cả một cái nhìn thoáng qua cũng keo kiệt bố thí cho ta.
Rượu vào rồi con người ta lại càng nổi hứng, hoàng đế đột nhiên cất lời: “Tiểu Ngũ vẫn chưa thành gia lập thất đúng không?”
Trữ vương đúng mực đứng dậy hồi bẩm: “Bẩm phụ hoàng, nhi thần quả thật chưa thành gia lập thất.”
Hoàng đế cất nhắc: “Con khai tông lập phủ đã hai năm, tuổi cũng không còn nhỏ. Vậy đi, Lục Uyển Nương, nữ nhi của Lục tướng có tài có danh, là khuê nữ chưa định hôn, hôm nay nhân tiện để hai con định hôn, con thấy thế nào?”
Uyển Nương, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ngan-hoa-la-ngoc-thu/3048480/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.