“Sao anh lại tới đây?!”
Ôn Nhuyễn nhìn Lâm Thanh Hàn, đôi mắt hạnh vẫn luôn không gợn sóng lúc này nhịn không được mà trừng lớn, cho dù trong lòng rất muốn chạy tới vòng tay của anh nhưng Ôn Nhuyễn vẫn không thể tin được, người đàn ông này vốn dĩ phải đang làm việc ở thành phố kế bên, vì sao đột nhiên lại xuất hiện trước mắt cô.
“Ngày hôm nay anh không phải nói là đi công tác sao? Sao lại xuất hiện ở đây?”
Mặc kệ tên đàn ông này vì sao lại xuất hiện ở đây.
Nhưng mà không thể phủ nhận, Ôn Nhuyễn rất vui mừng, khuôn mặt nhỏ tinh xảo lại nở một nụ cười xán lạn cùng với tinh thần phấn chấn, đôi mắt nhịn không được mà cong cong như trăng non, giống như là tất cả ánh sáng của cuộc đời này tập trung trên khuôn mặt cô.
Mà trong ánh mắt của Ôn Nhuyễn chỉ có người đàn ông duy nhất ở trước mắt này.
Bị Ôn Nhuyễn nhìn như vậy, trong lòng Lâm Thanh Hàn đột nhiên nhanh chóng nhảy lên vài cái, phanh phanh phanh phanh, không ai có thể chống cự ánh mắt như vậy của Ôn Nhuyễn, anh lại càng không thể.
Nếu không phải ở đây là phim trường, nhiều người nhiều tai mắt thì chỉ sợ anh đã không nhịn được mà vươn tay đem cô hung hăng khảm vào trong ngực mình,để thoa nỗi nhớ mong và kích động của mình.
“Ngày hôm qua không phải em nói muốn ăn cháo Phúc Nhớ sao?anh đi công tác cách chỗ em cũng không xa, nên đi trước một ngày tới đây.” Lâm Thanh Hàn nhìn Ôn Nhuyễn, cười ôn nhu.
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-noi-tieng/1029160/chuong-105.html