Sau khi lãnh chứng.
Thân thể của Lâm Thanh Hàn cũng đã tốt lên, hành động cũng tư nhiên, vết thương ở ngực cũng không còn đau nữa. Tuy rằng mỗi bửa tối vẫn lấy đủ loại lý do để dụ dỗ Ôn Nhuyễn lau mình giúp, sau đó thì ôm eo cô rồi dán vào lỗ tai gọi vợ ơi vợ à..
Cái công phu quấn quít dính người này đem Ôn Nhuyễn lăn lộn đến chịu không nổi.
Bất quá so với phương thức ở chung lạnh như băng của lúc trước, Ôn Nhuyễn càng thích Lâm Thanh Hàn của hiện tại hơn, nhìn rất có máu có thịt, còn thích ăn dấm.
Hôm nay.
Ôn Nhuyễn tắm rửa xong thì ngồi trên giường xem kịch bản.
Lâm Thanh Hàn ngồi ở bên cạnh, cầm mấy sấy giúp cô sấy tóc.
Hai người câu được câu không mà nói chuyện, điện thoại đặt trên tủ đầu giường vang lên, Ôn Nhuyễn với không tới nên nhờ Lâm Thanh Hàn lấy giúp mình, nhưng tay với qua thì người đàn ông này không chịu đem di động đưa cho cô.
Tiếng di động vang lên không ngừng.
Ôn Nhuyễn có chút nghi hoặc ngẩng đầu, “Ai gọi vậy?”
Lâm Thanh Hàn nhìn Ôn Nhuyễn rồi giống như không tình nguyện mà trả lời, “Kỷ Duyên.”
“Kỷ Duyên?” Ôn Nhuyễn sửng sốt, cô đã có một thời gian dài không có liên hệ với Kỷ Duyên, lúc trước nghe Kỷ Hề nói hình như là cậu ta bế quan viết ca khúc mới, hiện tại chắc là xong rồi.
“Đoán chừng là có chuyện gì.” Ôn Nhuyễn ngồi dậy, hướng Lâm Thanh Hàn vươn tay.
Lâm Thanh Hàn tâm bất cam mà tình bất nguyện đem điện thoại đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-noi-tieng/1029159/chuong-104.html