Nghe câu nói này, Lâm Hà như bị cho ăn một cục tức, bà sồng sộc tiến đến, tay dơ lên muốn vả mặt Cố Nguyệt Hy thì.
*Phực.*
Và ôi trời, thật bất ngờ, Mặc Dịch xuất hiện như một vị thần.
Hắn nắm lấy tay Lâm Hà, ném phật sang bên, mắt đằng đằng sát khí.
" Cố phu nhân dạy bảo con gái thì nên dạy bằng lời thôi. Dùng hành động như này có vẻ không ổn lắm."
Lâm Hà nhìn Mặc Dịch, chốc liền quay đi, nén lại cơn giận trong lòng, cười hòa hoãn nói.
" Cậu quá lời rồi Mặc thiếu, con gái tôi, tôi cưng còn không hết nữa là."
" Mời cậu ngồi đây uống chút trà nhé."
Nói rồi tiến lại phía ghế, không quên quay ra nói với quản gia.
" Mau lên gọi đại tiểu thư!"
Dù hơi bất ngờ về hành động của Mặc Dịch nhưng Cố Hy Nguyệt cũng đâu có thời gian bận tâm. Nhân lúc Lâm Hà còn tiếp khách, chuồn lẹ là thượng sách.
" Mẹ với Mặc thiếu cứ ngồi chơi, con xin phép đi trước."
Nói rồi không đợi họ phản ứng liền bỏ đi ngay.
Lâm Hà cau mày, đợi Mặc Dịch tiến lại ngồi xuống liền cho người pha trà.
Mặc Dịch hôm nay tự thấy rất kì lạ.
Vốn nghĩ sau khi ly hôn với Cố Hy Nguyệt bản thân sẽ thấy thoải mái hơn, sẽ không ai làm phiền hắn bên cạnh Tô Dịch Nhi của hắn nữa.Thế mà...
Hy Nguyệt mới rời đi mấy ngày trong lòng liền thấy trống vắng, khó chịu không tưởng. Hôm nay dù đang họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-muon-tra-thu/2780682/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.