"Là, là mấy đứa em trai thôi, bề ngoài rất đẹp trai, còn rất đáng yêu, rất tri kỷ." Lâm Nhan theo bản năng muốn lưu lại ấn tượng tốt về nhóm Thiếu Niên Rực Rỡ trong lòng Tạ Phong Trần, người ta là người đàn ông rất nghiêm túc nên cô cố gắng chọn những ưu điểm để nói.
"Dường như em rất thích bọn họ?" Đôi mắt của người đàn ông lạnh lẽo, trong giọng nói cũng đượm thêm một chút ý lạnh.
Nói ra ưu điểm của người đàn ông khác mà thuộc nằm lòng như vậy, mặt mày hớn hở, tại sao khi đối với anh chỉ còn lại xem thường và từ chối?
Trong lòng Tạ Phong Trần hơi khó chịu, chỉ là mấy thằng nhóc chưa dứt sữa thôi, đẹp chỗ nào chứ?
Có đẹp trai hơn anh à?
Đáng yêu?
Yểu đà yểu điệu, cả ngày chỉ biết õng à õng ẹo tạo dáng quyến rũ con gái nhà lành, vừa nhìn đã biết là những đứa trẻ hư hỏng.
Tri kỷ?
Cũng không biết lúc cô sinh bệnh, những bông hoa rực rỡ đó ở chỗ nào, rốt cuộc là ai ngày đêm không rời một bước trông coi, chăm sóc cho cô, đúng là người phụ nữ không có lương tâm, đúng là một con sói mắt trắng.
Lâm Nhan cũng không nghĩ gì nhiều, nói đúng sự thật: "Là rất thích đó, Tiểu Phong cũng là cháu ngoại của anh mà, chẳng lẽ anh không thích cậu ấy?"
"Không thích." Ánh sáng trong mắt Tạ Phong Trần rất sắc bén, giọng nói lạnh như nước như băng, "Cả ngày không chịu làm việc đàng hoàng, chỉ biết chơi bời lêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-ta-thieu-va-mat-hang-ngay/1055515/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.