Ngón tay đang cởi nút áo của Tạ Phong Trần khựng một nhịp, đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, dưới ánh đèn vàng ấm áp, Lâm Nhan nở nụ cười xinh đẹp hệt như một tiểu yêu tinh, đặc biệt là phần cổ áo choàng tắm hơi trễ xuống lộ ra hai hốc xương nông ngay phần xương quai xanh vừa gợi cảm lại vừa quyến rũ.
Phản ứng tự nhiên của anh không tránh được ánh mắt Lâm Nhan.
Trong lòng Lâm Nhan vô cùng đắc ý, cười vô cùng sáng lạn, thấy anh không tiếp tục cởi nút áo thì cô liền đi về phía trước một bước, ánh mắt nhìn chằm chằm lồng ngực của anh, áo sơ mi đã mở bốn nút, nửa kín nửa hở, đường nhân ngư* như ẩn như hiện, gợi cảm đến mức khiến ánh mắt Lâm Nhan thoáng hiện lên một chút kinh ngạc nhưng đã nhanh chóng áp xuống, giọng điệu cô rất mạnh bạo lại rất suồng sã, vô cùng mập mờ, "Anh có cởi hết không, hay là muốn tôi giúp anh đây?"
*Đường nhân ngư: là chỉ phần cơ bụng hai bên xương chậu tạo thành vết hình chữ V. Trong Hội họa luận Leonardo da Vinci lần đầu đưa ra đường nhân ngư làm chỉ tiêu cho cái đẹp và sự gợi cảm.
Lâm Nhan nói xong, không chút khách khí mà chìa bàn tay hư hỏng ra, chạm đúng vào nút áo thứ năm - nơi mà anh đang ngừng lại, ngón tay cô hơi run lên trong khoảnh khắc rồi động một cái, nút áo bị mở ra.
Tạ Phong Trần cảm thấy bản thân mình giống như bị dính chú định thân, chẳng thể nào nhúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-ta-thieu-va-mat-hang-ngay/1055466/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.