Bộ dạng gây sự của Phương Đình Đình thật sự rất đáng ghét, nếu không phải ở đây có quá nhiều người, Lâm Nhan thật sự muốn tát cô ả một phát.
"Đạo diễn, chắc chắn Lâm Nhan không cố ý đến trễ, hay ngài tha thứ cho chị ấy đi!" Lâm Sanh tóc dài nhẹ nhàng, toàn thân mặc chiếc váy dài màu hồng nhạt, làm cho hai mắt người nhìn sáng lên. Cô ấy tựa như thiếu nữ ngây ngô và non nớt đang dịu dàng mỉm cười, giọng nói mềm mại khéo léo như sắp chảy nước.
"Chị Sanh Sanh, chị thật lương thiện nhưng có vài người ánh mắt còn cao hơn đầu, không đáng để chị bảo vệ đâu." Phương Đình Đình vừa thấy Lâm Sanh đến, lập tức thay đổi từ sắc mặt cay nghiệt với Lâm Nhan thành vẻ tươi cười đầy mặt.
"Đình Đình, không nên nói bậy, tính tình Lâm Nhan chỉ hơi hướng nội, hơi khó gần mà thôi." Vẻ mặt Lâm Sanh hơi đổi, không nhịn được mà nhìn về phía Lâm Nhan lại nhỏ giọng ngăn cản Phương Đình Đình.
"Hừ! Chính là một đứa khinh người, chị đừng ngụy biện dùm cô ta nữa."
Hai người, cô một câu, tôi một câu, Lâm Nhan cảm thấy dường như bản thân là người ngoài cuộc.
Ngược lại cô không biết thì ra quan hệ giữa Lâm Sanh và Phương Đình Đình tốt tới vậy, nhưng trong nguyên tác, Lâm Sanh vốn là người mà ai cũng yêu thích, là một người rất tốt nên dễ dàng được lòng người trong đoàn phim.
"Tôi nói này, hai người đang diễn trò tung hứng đúng không? Các người hát đôi à? Đạo diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-ta-thieu-va-mat-hang-ngay/1055467/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.