Dịch Thận Chi khó chịu với hành vi điên rồ của Phó Đình Viễn, anh ta đứng bên giường bệnh, hai tay chống nạnh và nhìn chằm chằm vào người đàn ông có vẻ ngoài hốc hác, nói: "Cậu mơ thấy người ta bị bệnh, là người ta thực sự bị bệnh à? Hai người tâm linh tương thông hay là sao?"
Để xoa dịu Phó Đình Viễn, Dịch Thận Chi không chút khách khí mà đả kích anh:: “Nói không chừng người ta đang sống tốt ở Bắc Kinh, có khi còn đang nói chuyện vui vẻ với tên Hà Vĩ Niên đó cả ngày đấy."
Phó Đình Viễn ho dữ dội vì lời nói kích thích của Dịch Thận Chi, Hứa Hàng vội vàng bước tới vuốt lưng để anh dễ chịu, nhân tiện trừng mắt giận dữ nhìn Dịch Thận Chi, đúng là tên vô nhân tính, Hà Viễn Niên kia mến mộ Du Ân, thế mà bây giờ Dịch Thận Chi lại nhắc tới Hà Vĩ Niên, chẳng lẽ muốn Phó Đình Viễn tức chết sao?
Tuy nhiên, Dịch Thận Chi vẫn tiếp tục nói một cách hằn học: “Nhìn cậu đi, không phải suốt ngày gọi mình là nhà vô địch quyền anh sao? Còn nói một mình cậu có thể đánh ba người bọn tôi, bây giờ cậu vì một người phụ nữ mà thành con ma ốm thế này, tôi thấy một quyền của tôi có thể đánh ba người như cậu đó."
Hứa Hàng tức giận trừng mắt nhìn anh ta: “Câm miệng đi."
Phó Đình Viễn vốn dĩ có một khối khí trong lồng ngực luôn khiến anh rất khó chịu, ai mà ngờ lại nhờ Dịch Thận Chi chọc tức đến mức ho dữ dội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691657/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.