Lớp bùn đất được gạt đi, thi thể bị vùi lấp dưới gốc cây lộ ra, mặc dù đã chứng kiến vô số cái xác bị hành hạ đến chết nhưng lúc này đám người Tiết Trác Lâm vẫn nhịn không được che miệng hãi hùng.
Nạn nhân bị đâm nhiều lỗ trên người, vết thương chí mạng nhất nằm ở lồng ngực, miệng lỗ vẫn còn cắm một lưỡi lê sắc nhọn có cán bằng gỗ. Cái xác máu thịt lẫn lộn bị chôn ngay dưới gốc cây, bị rễ cây bao quanh hút lấy chất dinh dưỡng, gắn bó chặt chẽ như hợp thành một thể.
Lâm Mạc: "Đào ra đi."
Những nhân viên chuyên nghiệp tiến lên, tìm cách tách cái xác ra khỏi bộ rễ cây, sau khi nâng thi thể lên, đột nhiên có đồ vật cũ nát gì đó rơi ra từ quần áo của nạn nhân, Lâm Mạc tinh mắt nhặt lên.
"Là chứng minh thư."
Tinh thần mọi người phấn chấn hơn, nạn nhân cuối cùng vậy mà có chứng minh thư bên người, như vậy có thể lập tức điều tra ra thân phận người này.
Đường Diễn Sơ tiếp nhận chiếc thẻ, đọc tên: "Lâm Chiêu Bội."
Hắn gọi một cú điện thoại, giao cho Tôn Học Thần điều tra cái tên này. Chỉ vài phút sau Tôn Học Thần đã đưa ra kết quả.
"Đội trưởng, nếu không phải trùng tên thì... Lâm Chiêu Bội có lẽ là người của Lâm gia – chính là gia tộc quyền thế nhất nhì Kinh thị. Trên mạng cũng từng đưa tin, mấy tháng trước ông ta gặp tai nạn xe hơi sau đó bại liệt hai chân không thể tự đi lại, từ đó về sau người này luôn ủ rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-ve-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/1604870/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.