Bé mập ngốc nghếch, ba nói gì cũng dạ, có lẽ đã phát hiện chỉ cần gật đầu, búi tóc cũng lắc lư theo, bé gật mạnh đầu thêm mấy cái nữa.
Lộ Ý Trí sợ bé tự lắc đến choáng váng, nhanh chóng ngăn bé lại.
"Được rồi, Đô Đô đừng lắc nữa, lắc rớt rồi lát nữa cha không nhìn thấy được."
Đô Đô lập tức ngừng lại, khẩn trương đưa tay lên sờ đầu mình: "Ba."
Lộ Ý Trí gật đầu: "Còn tốt."
Lúc Cảnh Thời mở cửa xe nhìn thấy chính một màn này.
Khoảng cách lật bài ngửa với Lộ Ý Trí mới qua một ngày, cho nên phản ứng đầu tiên khi nhìn thấy Lộ Ý Trí khó tránh khỏi có hơi không được tự nhiên, nhưng may còn có Đô Đô.
Đô Đô vừa thấy cha đã vui vẻ bổ nhào qua, hận không thể giơ bàn tay nhỏ lên đỉnh đầu, Cảnh Thời ngập ngừng một lát, vẫn ngồi vào, đón lấy bé.
"Cha."
Đô Đô vừa vào trong lòng Cảnh Thời đã cúi đầu, cọ đầu mình lên mặt cha, vừa rồi vì vấn đề ánh sáng nên không nhìn rõ, lúc này Cảnh Thời mới nhìn thấy búi tóc trên đầu Đô Đô.
"Đây là ai búi cho con?"
Đô Đô ngước gương mặt mũm mĩm lên, mắt sáng lấp lánh nhìn Cảnh Thời.
Cảnh Thời cười, sờ búi tóc tròn của Đô Đô khen ngợi nói: "Đô Đô thật đẹp, hai búi tóc cũng thật đẹp."
Đô Đô cười ha ha nằm sấp trong lòng Cảnh Thời.
Lộ Ý Trí ở bên cạnh giải thích mấy câu: "Các thư kí búi cho bé, cứ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3513096/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.