"Anh có lẽ đã làm sai một chuyện."
Vừa rồi Lộ Lạc Âm bỗng đổi mặt, Cảnh Thời có hơi mông lung, nghe đến đây cũng gần như nghe hiểu, cậu đứng lên, nhìn thẳng Lộ Lạc Âm, ánh mắt bình tĩnh.
"Đô Đô ở trên sổ hộ khẩu của tôi, không phải anh ở trên cao nói hai câu đã có thể thay đổi, chỉ cần tôi không đồng ý, cái gọi là nhận của anh cũng chỉ là tự mình đa tình."
"...."
"Còn có một chuyện anh cũng nghĩ sai rồi, không phải tôi có ý đồ khác với Lộ Ý Trí, là tự anh ta đuổi theo muốn làm ba Đô Đô."
"..."
"Nhà họ Lộ các anh nếu thái độ tốt, tôi còn có thể để các anh thỉnh thoảng gặp Đô Đô một lần, nếu xé rách mặt, đừng trách tôi không nể tình các anh."
Đem nguyên xi lời, ném trở về cho Lộ Lạc Âm.
Cảnh Thời nói xong thì đi, lười nói lời vô ích với người này.
Đi đến trong sân, thấy Đô Đô đang ôm một quả bóng lắc lư chạy khắp sân, tiếng cười lanh lảnh hòa dịu cơn tức giận cực lớn của Cảnh Thời.
Cậu đứng tại chỗ một lát, đợi Đô Đô chơi gần xong mới đi qua, bế Đô Đô lên, nói nhỏ: "Đô Đô, cha mang con về nhà được không?"
Cậu chưa từng muốn có được thứ gì của nhà họ Lộ, như lời cậu vừa nói, thái độ nhà họ Lộ tốt, cậu để họ gặp Đô Đô, có thể để Đô Đô gọi Lộ Ý Trí là ba, nếu nhà họ Lộ ngạo mạn, vậy thì không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3513095/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.