Ở trong nhà nghỉ ngơi một ngày với Đô Đô, rồi hai cha con trở lại đi làm.
Vào tết thiếu nhi du khách đông nghẹt, trong phòng nhi đồng cũng nhiều thêm mấy bạn nhỏ, đa số là đến một lần rồi đi, rất ít có hộ không chịu dời đi giống như bé mập Đô Đô.
Bé giống như chủ nhân, lắc lư mông vào trong phòng ôm ra từng món đồ chơi, gọi bạn nhỏ mới đến chơi với bé.
Chưa bao lâu đã dính vào nhau cười vui vẻ.
Cảnh Thời vỗ lưng bé, hôn bé, nói: "Đô Đô, cha đi làm, con ở đây ngoan ngoãn một chút."
Không biết Đô Đô có nghe hiểu hay không, cười với cậu.
Nhưng lúc Cảnh Thời rời đi, bé giang tay lắc lư đi theo sau mấy bước, chẳng qua không đợi dì đến bế, bé đã ngoan ngoãn quay lại.
Lúc Cảnh Thời trở về vị trí làm việc, cậu phát hiện ánh mắt đồng nghiệp xung quanh nhìn cậu có hơi kì lạ, thậm chí có người trong sáng ngoài tối thăm dò chuyện Lộ thị với cậu.
Đợi đến khi ăn cơm trưa, cậu mới biết nguyên nhân chân chính.
"Cảnh Thời, cậu có quan hệ gì với chủ tịch Lộ?"
Cảnh Thời ngừng một lát mới nói lấy lệ: "Từng gặp mấy lần."
"Lần trước lúc anh ta đến tìm cậu, mặt lạnh đến dọa người, chủ quản nói chuyện với anh ta đều run rẩy."
Cảnh Thời cười cười, chủ quản tính là gì, ai gặp Lộ Ý Trí không run rẩy?
So sánh như thế, cậu và Đô Đô gan thật sự rất lớn, chẳng qua những cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3513084/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.