Buổi tối, Thiệu Thanh về đến nhà, đẩy cửa ra loáng thoáng nghe thấy tiếng nói chuyện từ trong phòng sách, y hoàn toàn không để ý, đi vào phòng tắm tắm rửa.
Tắm xong đi ra đã thấy Lộ Lập Hiên nằm ngang trên sofa, vẻ mặt thoải mái lật tài liệu trong tay.
Thấy y đi qua cũng không tránh hiềm nghi, Thiệu Thanh khẽ liếc nhìn, chỉ thấy ba chữ lớn lễ hội ở bên trên.
"Nhận việc thuận lợi không?"
"Rất thuận lợi, em còn nhìn thấy Cảnh Thời."
Lộ Lập Hiên bỗng ngồi dậy, cau mày nói: "Em không giống Cảnh Thời, đừng để ý cậu ta."
Thiệu Thanh lộ ra vẻ mặt do dự.
"Sao vậy?"
"Vừa rồi lúc tan làm, dường như em nhìn thấy Cảnh Thời lên xe ngài Lộ, hơn nữa." Y ngập ngừng một lát mới nói tiếp: "Nghe đồng nghiệp nói, hình như mỗi ngày ngài Lộ đều sẽ đến đón Cảnh Thời."
"Em nói gì?"
Lộ Lập Hiên trừng mắt nhìn y, rõ ràng bị chấn động.
"Em cũng ngại thăm dò, nên chỉ nghe đồng nghiệp tán gẫu mấy câu, họ nhận ra xe của ngài Lộ."
Ánh mắt Lộ Lập Hiên tức thì có hơi vặn vẹo: "Anh nói mà, chú nhỏ tại sao gần đây không nể tình như thế, hóa ra do có người châm ngòi thổi gió!"
"Chắc không phải vậy đâu, Cảnh Thời thích anh như thế."
Lộ Lập Hiên cười lạnh một tiếng: "Em không nhìn thấy thái độ của cậu ta với anh bây giờ đâu, không nhìn gương mặt đó, anh còn suýt nhận không ra là cùng một người."
Thực ra gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3513085/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.