“Anh hai, đây là gì?”
Đợi chuyện tàng tư đồ vật trái phép lắng lại, cũng là lúc Cố Minh Chiếu tìm đến Cố Yên Nhiên, thảo luận chuyện trở về thành phố.
Thực ra trong thâm tâm Cố Yên Nhiên luôn nghĩ, mình sẽ ở lại đây ít nhất năm rưỡi nữa, mới có thể trở về căn nhà nơi nguyên chủ sinh ra.
Thậm chí, nếu cô không thông qua kỳ thi đại học ở thời đại này, thời gian còn sẽ kéo dài thêm mấy năm.
Ai ngờ, thoắt một cái, cơ hội trở về thành phố đã nằm im trước mặt cô.
Nhìn “Thư mời nhập học” được anh trai để trên bàn, Cố Yên Nhiên kinh ngạc trừng lớn hai mắt: “Không... không phải những trường đại học trên cả nước đều đóng cửa rồi sao? Thư... thư mời nhập học này.”
Cố Minh Chiếu nhoẻn miệng cười: “Tình hình an ninh dần ổn định, nhà nước bắt đầu rót tiền tu sửa các trường đại học lớn, đồng thời mở cửa trường đại học quốc gia làm thử nghiệm. Đối tượng học sinh được nhận vào là những nhân tài từng có thành tích học tập nổi trội đến từ khắp nơi trên cả nước, riêng một số con cái của gia đình quân nhân, viên chức có công, cũng có thể nhập học.”
“Ông ngoại dành được một suất nhập học, ngay lập tức nghĩ đến em. Tiểu Nhiên, em phải cảm ơn ông ngoại nhé.”
Cố Yên Nhiên viền mắt phiếm hồng, ngoan ngoãn gật đầu, “Dạ”
Nhưng cô bỗng nhớ tới những người bạn của mình ở nông thôn, đặc biệt là Lâm Hiểu Nhan, trong lòng liền có chút không lỡ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3708148/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.