"Yên Nhiên?" 
Bỗng, một giọng nói quen thuộc truyền đến từ sau lưng Cố Yên Nhiên, cô quay đầu, sững sờ nhìn thanh niên điển trai đi xuống từ chiếc xe quân đội màu xanh lục. 
"Anh Giang Khắc?" 
Giang Khắc từng cứu cô thoát khỏi cái chết, cũng từng giúp Lâm Hiểu Nhan thoát khỏi tình cảnh khốn khó, Cố Yên Nhiên cảm thấy được Giang Khắc giúp nhiều như thế, mà vẫn gọi "Đồng chí Giang" thì nghe có vẻ xa lạ quá, nên hỏi có thể đổi cách xưng hô hay không. 
Giang Khắc thoải mái đồng ý, còn cười trêu ghẹo, gọi cô là "Em gái Yên Nhiên." 
Nghe cứ thấy quái quái thế nào, nên cô đề nghị Giang Khắc gọi thẳng tên mình. 
Hai tai Cố Yên Nhiên hơi đỏ lên, giờ nghe kĩ mới thấy, gọi thẳng tên cũng không ổn cho lắm. 
Tên cô phát ra từ miệng Giang Khắc, luôn mang theo một tia trêu chọc mờ ám, khiến cô không khỏi suy nghĩ nhiều. 
Cố Yên Nhiên cố gắng bình ổn lại tâm tình đang xao động, nhìn chiếc xe phía sau Giang Khắc, nghi hoặc hỏi: 
"Anh đi đâu vậy?" 
"Vừa đi gặp ông ngoại em." Giang Khắc tiến đến gần, ôm chồng sách dày nặng trên tay Cố Yên Nhiên, "Ngạc nhiên đúng không? Ông em là cấp trên của tôi, cũng là chỉ huy trực tiếp của tôi đấy." 
"Hả?" Tin tức này khiến Cố Yên Nhiên kinh ngạc đến mức sững sờ, quên luôn cả chồng sách trên tay, "Vậy... anh đóng quân ở đâu?" 
"Thành phố Bình Châu." Giang Khắc nhịn xuống vui vẻ trong lòng, nhưng đôi mắt phượng cong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3712057/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.