Phù Cát ra tay mang theo thế công sắc bén.
Vân Lạc Đình không hề hoảng hốt. Cậu thành thạo mượn linh kiếm đẩy chiếc nhẫn của hắn ra.
Khi hai người đụng vào nhau phát ra kiếng "keng" giòn vang.
Phù Cát nhíu mày, cảnh cáo nói: "Ta khuyên ngươi tốt nhất bây giờ nên thu tay lại. Miễn bị cuốn vào chuyện này rồi cuối cùng chết không toàn thây."
Vân Lạc Đình thấy hắn nghiêm túc cảnh cáo chính mình. Cậu không nhịn được cười nói: "Nếu ngươi là người có tu vi cao nhất trong số đó. Chỉ dựa vào ngươi. Rất khó làm ta chết không toàn thây đúng không?"
"Ngu xuẩn, vô tích sự!" Phù Cát hét lớn. Gã nhanh chóng lui về phía sau, rũ tay xuống. Tay trái siết chặt năm ngón tay, cái nhẫn kia nhanh chóng đẩy ra. Giống như lưỡi dao sắc bén lan ra từ ngón tay.
Đồng thời, hắn ăn một lọ đan dược trước mặt Vân Lạc Đình.
Linh lực đột nhiên tăng vọt.
Vân Lạc Đình: "......?"
Cấp bậc của đan dược này cao hơn những cái ở nhà đấu giá rất nhiều.
Những thứ mà những Tiên Tôn đó đổi được chưa chắc có thể so sánh với viên đan dược này.
Phù Cát không kịp nghĩ nhiều, gã giơ tay lên dùng linh lực che trời lấp đất đánh về phía cậu
Vân Lạc Đình nghiêng đầu, nhàn nhạt nói: "Dừng tay."
Đạo linh lực bàng bạc kia lập tức dừng lại. Sau đó đột nhiên tiêu tán.
Phù Cát kinh ngạc mở to mắt, không đợi gã phản ứng lại chuyện gì đang xảy ra. Gã đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-ta-nuoi-nang-tieu-hoang-tu/3253353/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.