Cuối tuần về đến nhà, Lâm Nhạc Nhạc vẫn tích cực làm xong bài tập trước, sau đó tìm Khương Hoài chơi game.
Khương Hoài hơi chua: "Sao cậu không tìm Tưởng Trạch chơi?"
Anh thật sự cảm thấy Lâm Nhạc Nhạc hợp cạ, kết quả không nghĩ tới Lâm Nhạc Nhạc quen Tưởng Trạch còn sớm hơn cả anh. Chút ý thức cạnh tranh với Tưởng Trạch trong lòng Khương Hoài từ nhỏ đến lớn bị ba mẹ dưỡng ra lại bùng lên.
Lâm Nhạc Nhạc không thành vấn đề, chỉ có Tưởng Trạch không phải thứ gì tốt.
Lâm Nhạc Nhạc nói: "Em cảm thấy hai người chúng ta chơi game cũng rất thú vị, hôm nay không tìm anh ấy."
Sự thật là một tuần trước Lâm Nhạc Nhạc ba hoa với Tưởng Trạch quá nhiều, nói cái gì mà mình vì đến thành phố S mỗi ngày đều chăm chỉ thắp đèn cày đêm. Ba hoa mãi rồi, bây giờ quay đầu tìm Tưởng Trạch chơi game, vậy không phải vả mặt hay gì?
Nghe thấy Lâm Nhạc Nhạc nói như vậy, trong lòng Khương Hoài thoải mái một chút. Cái này hình như là một đề lựa chọn, giữa lựa chọn được Tưởng Trạch cân team hoặc là chết chung với mình, Lâm Nhạc Nhạc lựa chọn mình.
Khương Hoài cảm thấy không nhìn lầm Lâm Nhạc Nhạc.
"Về sau cậu sẽ phát hiện Tưởng Trạch chẳng thú vị gì, chỉ là thằng lòng dạ hiểm độc còn làm màu." Khương Hoài lén lút để lại ấn tượng xấu về Tưởng Trạch cho Lâm Nhạc Nhạc.
Lâm Nhạc Nhạc thật ra không phủ nhận hoàn toàn, Đại ma vương không phải bạch liên hoa, tâm ngoan thủ lạt chỉ là lúc đánh Lí Quang Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-phao-hoi-cong/505635/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.