Sinh hoạt của Chử Duyên lại khôi phục lại như thường.
Mỗi ngày cậu đều nghiêm túc học tập, sau khi tan học thì đi theo Hoắc Kiệu trở lại Ngự Lan Hoa Đình, hai người cùng nhau ăn cơm chiều.
Mấy ngày nay Hoắc Kiệu gọi rất nhiều đồ ăn, căn bản là hai người bọn họ ăn không hết. Chử Duyên vì không lãng phí đồ ăn nên đành phải nỗ lực nhét chúng vào bụng.
Chử Duyên cảm thấy như vậy là không đúng, vì thế cậu thử kháng nghị với Hoắc Kiệu.
Hoắc Kiệu lại không để bụng. Hắn hời hợt liếc nhìn Chử Duyên một cái, cười nhạo nói, "Cậu cũng không mập, sợ cái gì?"
Sau đó lại chọn món, vẫn làm theo ý mình như cũ.
......
Sau khi cơm nước xong xuôi, Chử Duyên liền đốc thúc Hoắc Kiệu cùng học tập với nhau.
Khi bị Chử Duyên thúc giục đến phiền, Hoắc Kiệu sẽ nhíu mày, nhẹ "Chậc" một tiếng. Nhưng thái độ học tập cũng sẽ trở nên nghiêm túc hơn một ít.
Chử Duyên cảm thấy thoạt nhìn trông Hoắc Kiệu rất giống một con hổ già đời, có bề ngoài uy phong lẫm liệt. Nhưng sau khi hiểu biết hắn thì liền sẽ biết hắn cũng có thịt lót mềm mại của mèo lớn.
Tưởng tượng như vậy, Chử Duyên liền cảm thấy càng ngày cậu càng không sợ Hoắc Kiệu.
Hoắc Kiệu cũng không phải sẽ học cùng Chử Duyên mỗi ngày.
Đôi khi hắn sẽ bị bạn bè kêu ra ngoài chơi.
Vào lần đầu tiên Hoắc Kiệu nhận được cuộc gọi từ bạn bè, Chử Duyên đang ngồi bên cạnh cái bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-cung-ba-tong-tuong-lai-he-roi/2927297/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.