Chử Duyên nhìn quần áo Hoắc Kiệu đưa cho cậu mà hơi sửng sốt.
Ngoại trừ áo thun và quần thì còn có một cái quần lót màu xám đậm.
Chỉ là, Chử Duyên có hơi rối rắm nhìn thoáng qua bản thân.
Cảm giác như sẽ rộng.
Nhưng cậu thật sự không muốn thả rông, thế nên do dự một hồi rồi cũng mặc quần lót mà Hoắc Kiệu đưa cho cậu vào.
Nhưng mà, bởi vì nó rộng thùng thình nên cảm giác có hơi kỳ lạ.
Cũng may quần Hoắc Kiệu lấy cho cậu là quần thun có dây, sau khi buộc dây lại thì ổn hơn không ít.
Sau khi thay quần áo xong, Chử Duyên nhanh chóng dọn dẹp phòng tắm lại một chút, rồi ném quần áo cậu vừa thay ra vào rổ đồ dơ.
Sau đó liền mở cửa đi ra ngoài.
-
Hoắc Kiệu đã thay một bộ quần áo khác. Hắn lấy khăn lông tùy tiện xoa tóc mình, rồi thuận tay click mở phần mềm gọi cơm, rồi lại nhíu mày vì bên trên hiển thị nhắc nhở trời mưa to dẫn đến ùn tắc giao thông.
Nhìn thấy cửa phòng tắm bị mở ra, hắn ngẩng đầu nhìn sang theo bản năng, rồi sau đó thấy hơi sửng sốt.
Chử Duyên mặc quần áo của hắn, đang hơi rụt rè mà nhìn hắn.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Kiệu cho người khác mặc quần áo của mình.
Từ trước tới giờ hắn không nghĩ tới quần áo của mình được người khác mặc trên người sẽ có...... Cảm giác như vậy.
Chử Duyên mảnh khảnh, quần áo của hắn được mặc trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-cung-ba-tong-tuong-lai-he-roi/2927294/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.