Chử Duyên thử nếm một ngụm đồ ăn do chính mình làm, cảm giác hương vị vẫn ổn.
Cậu lặng lẽ giương mắt lên nhìn Hoắc Kiệu.
Thoạt nhìn Hoắc Kiệu không khác gì mọi khi, cũng không đánh giá kỹ năng nấu nướng của cậu có tốt hay không.
Nhưng Hoắc Kiệu lại ăn rất nhiều.
Đến cuối cùng hai người đã xử hết đồ ăn, mâm cơm sạch sẽ.
Chử Duyên nhịn không được mà cong khoé miệng.
Sau khi ăn xong, Chử Duyên đang muốn dọn dẹp chén đũa thì Hoắc Kiệu lại nhíu mày nói: "Để tôi."
Chử Duyên hơi sửng sốt.
Hoắc Kiệu đã dọn gọn chén đũa lên mâm rồi bưng đến phòng bếp.
Nhìn bóng lưng của Hoắc Kiệu, bỗng nhiên Chử Duyên nhớ tới cha mẹ cậu.
Hồi đó cha mẹ cậu cũng không thường xuyên nấu cơm vì bận công việc, nhưng chỉ cần ở nhà nấu cơm thì chắc chắn sẽ có một người phụ trách việc rửa chén.
Chử Duyên chớp mắt, đi vào phòng bếp theo.
Sau đó cậu phát hiện Hoắc Kiệu đanh cầm một tờ giấy hướng dẫn sử dụng mà nghiên cứu xem máy rửa chén dùng thế nào.
Nhìn thấy Chử Duyên đi vào, Hoắc Kiệu liền mất tự nhiên trong nháy máy.
Chử Duyên liền hỏi: "Muốn tớ xem cùng với cậu không?"
Cậu nói: "Tớ cũng không biết dùng máy rửa chén nhà cậu."
Hoắc Kiệu lại hời hợt liếc cậu một cái.
"Có gì đâu," hắn buông tờ giấy hướng dẫn sử dụng, bắt đầu bắt tay vào sử dụng máy rửa chén, "Không phải cái này rất dễ dùng à."
Chử Duyên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-cung-ba-tong-tuong-lai-he-roi/2927293/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.