Editor: tè ré re
---
04.
"?!"
Bạch Mộc theo sát Lê Thầm, quần áo còn nhỏ nước trên mặt đất, Lê Thầm vừa nói, một trận gió lạnh thổi qua.
"Không cần." Lê Thầm xoa mũi, bởi vì ướt át nên khó chịu vô cùng.
Cậu nghiêm túc nhìn Bạch Mộc: "Tới chỗ anh tôi trước đi."
"Không, cậu không biết anh cậu ở nơi nào, số điện thoại cũng không liên lạc được, cậu có thể tìm anh ta ở đâu?" Bạch Mộc nói, sau đó như nghĩ tới cái gì, lẩm bẩm: "Còn... còn chưa chắc anh ta có ở thành phố này hay không?
Nếu như anh ta ở nơi khác, hoặc một quốc gia khác, chẳng phải bảy mươi tuổi cậu mới tìm thấy được anh ta hay sao?" Giọng nói của anh có chút trẻ con, lời nói theo gió xuyên vào tai Lê Thầm, buộc cậu phải dừng lại."
Những giọt nước trong suốt trượt xuống thái dương, Lê Thầm cụp mi nhìn chằm chằm đôi giày mình, hai tay khẽ nắm lấy vạt áo.
Số điện thoại mà cậu nhớ là số ở thế giới kia, tất nhiên đến đây sẽ không thể gọi được. Thời Tễ chưa bao giờ nói với cậu địa chỉ của anh ấy ở nơi này, giờ đây không khác gì mò kim đáy bể.
Nhưng......
Lê Thầm cắn môi, giơ tay che ngực, trái tin ẩn dưới lồng ngực đang đập cực kỳ mãnh liệt, toàn thân nóng lên, như đang ám chỉ điều gì đó.
"Nơi này." Lê Thầm bỗng nhiên ngước mắt lên, anh mắt kiên định nhìn Bạch Mộc.
Bạch Mộc khó hiểu nhìn cậu: "Sao cậu biết?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bi-nhan-vat-chinh-thu-theo-doi/3743951/chuong-92.html