Sau khi nhận được kiến nghị tựa hồ như rất không tồi đến từ đám long thần tử, nhớ lại sáng nay vẻ mặt phu nhân xác thật có chút khó chịu, Long tiên sinh cảm thấy mình nên làm chút gì.
"Xin nàng tha thứ, nấu cơm cho nàng, tùy tiện nàng đánh."
Long tiên sinh thấp thấp niệm niệm mấy câu tên nhóc Tử Long lúc nãy mới nói, rồi như suy tư gì.
Nếu nói về chuyện nấu cơm, hắn nhớ rõ phu nhân hình như tương đối thích ăn một loại tôm đáy biển.
Long tiên sinh cẩn thận cất cái túi tiền sừng rồng kỹ càng, có chút gấp rút cất bước đi như súc địa thành thốn, đi đáy biển một chuyến.
Hắn tìm hồi lâu, mới tìm được một con tôm bạc tam giai biển sâu, chỉ cắt bộ phận ngon nhất xuống, chuẩn bị mang về cho phu nhân ăn.
Nhưng thực mau, anh rồng này liền lâm vào một vòng rối rắm mới ——
Long......1
không biết nấu cơm.
Khi còn nhỏ, không có cơ hội, cũng không có nguyên liệu nấu ăn hay củi lửa gì cho hắn lăn lộn.
Lớn hơn một chút, hắn vẫn luôn lưu lạc, thời điểm lưu lạc đó, hắn vẫn đang trong giai đoạn phát triển thân thể, nếu chỉ ăn những nguyên liệu nấu nướng tốt kia thôi, căn bản là ăn không đủ no, cho nên hắn đều hoặc là không ăn, hoặc là một lần ăn rất nhiều.
Lúc sau khi thành quân thượng Long tộc, càng thêm không cần thiết nấu cơm.
Cho nên, khi hắn tay chân nhẹ nhàng về đến nhà, đối mặt với nồi lạnh bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/3503082/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.