Không lâu sau khi Vu Nghiêu cùng Ngao Khâm ký kết khế ước, Ngao Khâm liền hạ lệnh rút quân.
Bạch Huyễn mạo hiểm tránh thoát một cọng dây đằng đang múa may, chật vật nhéo truyền âm lệnh trong tay, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Sức chiến đấu của Ma Đằng rất cường đại, mấy con rồng bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, lâu như vậy đừng nói xem xét quân thượng có ở bên trong hay không, căn bản ngay cả kết giới cũng chưa có sờ đến.
Nguyền rủa trong thân thể hắn vốn dĩ đã chưa tốt hơn bao nhiêu, chiến đấu lại tiêu hao rất nhiều lực lượng, hiện tại suy yếu đến mức sợ còn đánh không lại mấy con rồng mới vừa lên tới tứ giai.
Bây giờ rút quân thì không còn gì có thể tốt hơn, chờ đến khi trở lại lãnh địa, hắn chắc chắn dùng mọi biện pháp liên hệ chủ nhân hiệu thuốc Hoa Vân lúc trước đột nhiên không mở cửa, để xem có thể mua được một ít đan dược hay không.
Bạch Huyễn hắn cũng coi như là nhân vật tương đối có uy tín và danh dự trong Long tộc, làm thế nào lại không thể mua được mấy cái đan dược đó.
Bạch Huyễn yên lặng nghĩ, hắn thường nói không nhiều lắm, nhanh chóng chỉ huy đám Long thị vệ ở phía sau rút lui.
Thị vệ Long tộc lui lại, Ma Đằng trước tiên truyền lại tin tức về cho thủ lĩnh liên minh các sinh mệnh đặc thù.
Lãnh Ngạn sờ sờ hai cọng râu trên đầu, sắc mặt không quá đẹp, "Sư tôn, ta muốn sử dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/3503060/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.