Đối với chuyện mình và Long tiên sinh đang mặc cái gì trong mắt thiên hạ, Loan Loan hoàn toàn không biết.
Nàng lần đầu tiên đi vào chợ Nhân ngư tộc, cũng là lần đầu tiên thấy nhân ngư, còn có chút hưng phấn nho nhỏ. Chợ Nhân Ngư tộc không lớn, có hơi khác biệt với chợ trên đô thành.
Trước không nói đến nơi này toàn là nhân ngư mà nàng lần đầu tiên mới nhìn thấy, chỉ nói đến mấy loại thực vật sáng lên được điểm xuyết trong chợ cũng làm cho nàng cảm thấy vô cùng hứng thú.
Nhân ngư của thế giới này cũng không hoàn toàn giống như nàng từng thấy qua một ít tác phẩm điện ảnh hay tiểu thuyết trong thế giới của nàng, họ không phải thân dưới chỉ có cái đuôi cá, phía trên để trần hoặc chỉ đeo hai cái vỏ sò, ngược lại họ có rất nhiều kiểu áo trên, phần cái đuôi bên dưới cũng được che lại bằng váy dài hoặc một loại trang phục phủ xuống nào đó.
Màu sắc thì có rất nhiều, Mục Loan Loan quan sát một chút, nữ nhân ngư thích mặc màu sắc tươi đẹp một chút, mà nam nhân ngư phần lớn thích màu hơi trầm hơn.
Chỉ là số lượng nhân ngư đi chợ cũng không phải nhiều như nàng nghĩ, thậm chí còn có cảm giác hơi hoang vắng, cửa hàng trong chợ cũng không phải cái nào cũng mở.
Mục Loan Loan kéo cánh tay Long tiên sinh, bảo hắn mang theo mình về phía trước, trong mắt những người cá khác thoạt nhìn giống như đang bơi lội.
Chỗ vào cửa chợ cũng không có bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/3503059/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.