Nàng lại cười một cái, biểu tình của anh rồng kia lại ôn nhu một chút, tuy rằng vẫn mím môi không muốn lui bước.
"Được rồi để ta tự mình ăn." Mục Loan Loan mềm lòng nhìn hắn nói một câu, anh rồng lần đầu tiên ngồi sát phu nhân lại nghe nàng thỉnh cầu như thế này, chân tay có chút luống cuống, đôi mắt đen sâu hút nhìn nàng một cái, giơ tay đưa đan dược cho nàng.
Mục Loan Loan lại cười, kỳ thật mặc kệ Long tiên sinh lúc trước như thế nào, ở trước mặt nàng, kịch bản của hắn cũng tới tới lui lui có mấy cái ——
Giả bộ ngủ ( sớm bị phát hiện nha),
Đóng vai rồng đốn mạt ( mỗi lần đều thất bại),
Làm bộ lãnh khốc ( lỗ tai là thứ trước tiên bán đứng hắn),
Đột nhiên lại ủy khuất ( dỗ một chút thì tốt rồi),
Nói như vậy, hắn chỉ là một con rồng thực ngoan nhưng hơi nhạy cảm chút thôi.
Nàng hơi cảm khái, một tay chống lên bờ vai của hắn, khuôn mặt Long tiên sinh khẽ nâng lên, mang theo hàm ý quan sát kỹ cùng một chút cảnh cáo "Nàng nhất định phải ăn" nha.
Vậy mà lại có cảm giác có chút hung ác.
Còn, còn có chút chọc ngứa nàng.
Mặt Mục Loan Loan cũng hơi nóng, từ từ nhích lại gần dưới ánh mắt quan sát của hắn, đan dược bị nàng dùng linh lực nâng lên, treo giữa đôi môi hồng nhạt của nàng.
Hắn có thể thấy trên gò má trắng nõn của nàng dần dần nhiễm một vệt đỏ ửng.
Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/3503050/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.