Phu nhân của hắn đang ngồi xếp bằng trên cái đệm đặt trên mặt đất, trên người mặc một bộ quần áo khác của hắn, cổ tay áo màu trắng đυ.c bị nàng săn lên, lộ ra một ít hoa văn li ti bên trong.
Nàng một đầu tóc đen tán loạn, cây trâm thanh tâm ngọc bị nát thành mấy miếng, mất đi màu sắc.
Mùi hương đan dược tứ giai thật nồng đạm trên chóp mũi càng ngày càng rõ ràng, thần thức của hắn phảng phất như được một bàn tay vô hình nhẹ nhàng an ủi, những mệt mỏi căng chặt trong thần thức cũng dần dần thả lỏng ra.
Nhưng Long tiên sinh lại nắm chặt chặt, nhíu chặt mày, ánh sáng dạ minh châu đang chiếu sáng trong hang động cũng phảng phất ảm đạm lại.
Từ chỗ hắn đang đứng có thể thấy nàng lộ ra một phần cánh tay trắng như ngó sen, trên đầu ngón tay linh lực óng ánh xanh đang lay động, còn có vết máu nhàn nhạt.
Thời gian càng kéo dài càng áp bách, làm thân thể của nàng khó có thể gánh nổi.
Lòng ngực vừa ngọt vừa ẩn ẩn đâu, anh rồng cảm thấy đôi mắt đã có chút xót.
Hắn không phải là loại rồng hay khóc, nhưng đôi mắt thật không nghe lời, lúc nào cũng tự nó xót lên.
Hắn trầm mặc như là một cái bóng, nhìn chăm chú vào bóng dáng của Mục Loan Loan, một con rồng lớn như vậy lại thật cẩn thận tránh sau mành.
Thật ra lúc Long tiên sinh tiến vào, Mục Loan Loan cũng đã đã nhận ra.
Nàng biết hắn đã trở lại, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/3503049/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.