Lý Nhiễm nhìn nguyền rủa trong đan điền của mình giảm bớt rất nhiều, sợ ngây người.
Hắn nắm nắm cái chai Hồi Linh đan mua từ hiệu thuốc Hoa Vân trở về, căn bản kiềm chế không được, đáy lòng mừng như điên!
Từ khi lần trước hắn bất hạnh trúng phải nguyền rủa của ma vật ở nơi thí luyện, địa vị của hắn ở trong tông môn liền xuống dốc không phanh, hắn lại chỉ là tu sĩ nhị giai không có linh thạch gì, vốn tưởng rằng cả đời này đều phải phí đi, cam chịu xuống dốc, nào nghĩ rằng cư nhiên thứ này lại thật sự hữu dụng.
Lý Nhiễm căn bản là không nghĩ tới một lời đồn đãi lại có thể thay đổi cuộc sống của mình. Hắn đưa ngón tay nắm lấy bình ngọc, nhanh chóng trực tiếp liên hệ bạn bè của mình, định cố gắng mua thêm một đợt Hồi Linh Đan nữa trước khi nó nổi danh rồi bán sạch hết. Nhưng hắn thật sự xem nhẹ tốc độ tin tức truyền bá, hắn mới vừa nuốt viên đan dược khôi phục được chút đỉnh, thì sau lưng hắn, tin tức hiệu thuốc Hoa Vân có Hồi Linh Đan kỳ hiệugiống như mọc cánh, nhanh chóng truyền đi khắp nơi.
Lý Nhiễm chưa từ bỏ ý định, sáng sớm hôm sau lôi kéo bạn bè lại đi hiệu thuốc Hoa Vân, phát hiện cửa sớm đã có một đống người đứng chờ sẵn.
"Mở cửa rồi!" Một thanh âm có chút hưng phấn vang lên, đám người vẫn luôn chờ ở ngoài cửa lập tức xôn xao, Tông thúc mở cửa ra thấy liền trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt như muốn nói đám người này chắc điên rồi.
"Chưởng quầy, ta muốn bốn bình Hồi Linh Đan nhất giai!" Lý Nhiễm chen lên đằng trước, ánh mắt đối diện Tông thúc, quát lên.
Một thú nhân Sư Tộc như Tông thúc suýt chút nữa bị tư thế liều mạng của hắn làm cho muốn giật nảy mình. Nhưng Tông thúc còn chưa kịp nói gì, đám người liền phản bác, "Ê giỡn mặt hả, tổng cộng chỉ có mười một bình, ngươi một mình muốn bốn bình, không sợ ra cửa bị gϊếŧ?"
"Chưởng quầy, ta có thể ra giá cao hơn, ta muốn ba bình!"
Thanh âm ồn ào lập tức vang lên, Tông thúc nhịn không được, uy áp cường đại của thú nhân Sư tộc tản ra, "Đều câm miệng cho lão tử!"
Một câu này phát ra, lại làm cho tất cả mọi người không còn ai dám lên tiếng.
Tông thúc đang chuẩn bị nói ai tới trước bántrước, thì Trần thúc, người đã bày mưu lập kế đột nhiên từ bên ngoài cửa hàng đi đến, tầm mắt đảo qua mọi người, híp mắt cười thực ôn hòa, "Số lượng đan dược không đủ nên có hạn mức mua, mỗi người nhiều nhất mua được một viên thôi, một viên năm khối linh thạch hạ phẩm, bổn tiệm chỉ còn lại 60 viên." Giọng nói ông vừa rơi xuống, uy áp cường đại của thú nhân Hổ tộc cũng tản ra, chúng tu sĩ lập tức thay đổi sắc mặt, đặc biệt là Lý Nhiễm đang chen đứng ở đằng trước, đối mặt với Trần thúc miệng cười tủm tỉm, hắn run run rẩy rẩy căn bản nói không nên lời, hoàn toàn khác biệt với người mới vừa nãy đứng rống lên trước mặt Tông thúc.
"Một, một viên Hồi Linh Đan nhất giai." Lý Nhiễm móc ra năm khối linh thạch hạ phẩm, yếu ớt nói.
Mấy người đứng ở phía sau cũng đều an tĩnh trở lại, rốt cuộc thú nhân có thể có được cửa hàng trong cái chợ này cũng không phải dễ chọc như vậy.
Chờ đến khi đan dược bán hết, người không mua được người một mặt là không cam lòng, một mặt là xuất phát từ tâm tư"ta mua không được về sau các ngươi cũng đừng nghĩ mua được", trực tiếp đem tin tức này truyền đi thật xa.
Trong lúc đó Tông thúc cùng Trần thúc, hai người kiếm được một đống tiền lời, đang vui vẻ đóng cửa của hàng lấy linh thạch ra đếm thử.
"Tính tính thử xem, kiếm lời được bao nhiêu?" Tinh thần Vân thẩm gần nhất tốt le· rất nhiều, Ngưng Tuyết Đan Mục Loan Loan đưa tới có tác dụng rất lớn đối với vu thuật nguyền rủa trong cơ thể bà, hiện tại mấy hoa văn nguyền rủa nơi khóe mắt bà cũng đỡ bớt đi rất nhiều, gần như trở lại bộ dạng của chính mình mười năm về trước vậy, khi nói chuyện với Tông thúc cũng mang hương vị linh hoạt, yểu điệu hơn.
"Mấy lọ sau này kiếm được nhiều hơn, dựa theo giá cả lúc trước chúng ta thương lượng với Tiểu Kim, chúng ta phải đưa thêm cho nàng ấy bảy khối linh thạch trung phẩm nữa mới đủ." Đầu óc Trần thúc càng thêm sáng rỡ.
Vân thẩm cười một cái, "Vậy nha đầu khẳng định sẽ rất vui vẻ, cũng là chúng ta may mắn mới có thể gặp được nàng ở chỗ này."
Trần thúc gật gật đầu, "Nhưng mà thân phận của nàng, các ngươi thật sự chưa từng hoài nghi?"
Hoa thẩm đứng một bên hung hăng trừng mắt liếc lão công nhà mình một cái, "Không có việc gì nói cái này làm chi."
Tông thúc sang sảng cười một tiếng, "Ngươi cảm thấy sao?"
Trần thúc thở dài, "Các ngươi trong lòng biết rõ là tốt. Kẻ địch của nàng thật quá cường đại, hiện tại không xảy ra việc gì còn đỡ, ai biết mấy ngày tháng gió êm sóng lặng này còn có thể kéo dài được bao lâu."
Tông thúc vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Đến lúc đó lại nói, tuy rằng ta và Vân muội ngươi không thể bảo hộ được vị phu quân kia của nàng, nhưng muốn thật sự bảo hộ nàng cũng không phải không có khả năng."
Vân thẩm nhìn ánh mắt lo lắng của tỷ muội, cũng cười nói, "Các ngươi yên tâm đi, nếu thật sự xảy ra chuyện, chúng ta cái gì không dám cam đoan chứ còn an toàn của nàng khẳng định sẽ bảo vệ chu toàn. Chúng ta đã lớn đến tầm tuổi này rồi, phỏng chừng đời này sẽ không thể có được hài tử của mình. Nếu lúc trước chúng ta có một nữ nhi thì bây giờ khả năng cũng sẽ tầm tầm tuổi nàng rồi."
Hoa thẩm thở dài, cũng cười, kỳ thật bà không lo lắng Mục Loan Loan sẽ xảy ra chuyện gì, rốt cuộc nàng có bản lĩnh có thể đào tạo linh thực, luyện chế đan dược, cho dù Ngao Khâm cầm quyền lập tức thật sự muốn gϊếŧ quân thượng, cũng sẽ không liên lụy đến nàng.2
Hơn nữa, chỉ cần bọn họ ở bên này giải quyết tốt hậu quả một chút, nàng tạm thời cũng sẽ không có chuyện gì. Nhưng còn cái vị phu quân kia của nàng, quả thật họ cũng lực bất tòng tâm, không thể giúp được gì.
+
Trời dần dần tối, Mục Loan Loan bất tri bất giác bị bảo vệ cùng Long tiên sinh không có biện pháp nào bảo vệ đang mắt lớn trừng mắt nhỏ ngồi trong phòng.
Không khí trong phòng đang vô cùng vi diệu, một người một rồng đều cảm thấy có chút rối rắm.
Rối rắm cũng không phải vấn đề phức tạp gì, mà là chuyện buổi tối đi ngủ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]