Tiêu Thịnh Vũ nén chua xót xuống, tức giận bước nhanh lên lầu, anh vốn đưa Thư Cách đi đến bãi cát ở công viên chơi rồi đưa nó về trễ một chút, không ngờ lại nhìn thấy Thư Lan bị Chung Kình ôm vào lòng, hơn nữa Thư Lan còn không phản kháng lại!
Có lẽ lúc trước anh không có tư cách can thiệp vào việc riêng của Thư Lan, thế nhưng bây giờ lại không giống như trước nữa, vì vậy anh quyết không để tên khốn Chung Kình kia đạt được ý nguyện.
Thư Lan chỉ cảm thấy đau đầu, Thư Cách một thân bùn cát, thật cao hứng nhào lên người cậu, mà Chung Kình tuy rằng đỡ cậu đi vòng qua cầu thang, nhìn hành động của hắn vô cùng bình tĩnh nhưng vẻ mặt lại rất âm trầm.
“Em…”
“Câm miệng.”
Thư Lan đem những lời còn lại nuốt xuống họng, bộ dạng oán khí đầy người của Chung Kình lại tiếp tục phát huy, “Tôi không phải đã bảo cậu đừng đến gần tên đó rồi sao, thật ngu ngốc mà.”
Thư Lan ủy khuất bĩu môi, không lên tiếng đáp lại.
Chung Kình hít sâu, trán nổi đầy gân xanh.
“Tôi nói này, sao cậu lại đần như vậy chứ.” Chung Kình hận không thể rèn sắt khi còn nóng, việc mình có ăn được bát mì Thư Lan nấu hay không chỉ là chuyện nhỏ, chỉ có điều khoảng thời gian này hắn bận nên không thể đến nhà Thư Lan thường xuyên, kết quả lại để tên khốn Tiêu Thịnh Vũ đến quấy rầy, “Hắn ngọt ngào hai, ba câu thì cậu liền tin à? Hả?”
“… Không có.” Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-vong-thoi-gian-quay-tro-lai/1897344/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.