Thu qua đi cũng là lúc đông vừa tới, trời lúc này đã bắt đầu trở lạnh.
Buổi trưa Thư Lan ăn cơm ở phòng ăn tại công ty, cậu ngồi dựa vào bên cửa sổ cúi đầu xuống liền thấy dưới lầu có một chiếc xe đen quen thuộc, lúc này điện thoại di động liền không ngừng vang lên.
Là Tiêu Thịnh Vũ…
Thư Lan thở dài, từ ngày đó kích động đánh Tiêu Thịnh Vũ, Thư Lan cũng từng do dự có nên bỏ việc trả thù Tiêu Thịnh Vũ không, thế nhưng mới nghĩ tới đó liền lập tức bác bỏ, quan hệ của bọn họ bây giờ quá mức kì lạ, kỳ thực đã chẳng thể quay đầu được nữa, nếu như miễn cưỡng bản thân không tính toán những chuyện trước kia Tiêu Thịnh Vũ làm, cũng có thể nhẫn nhịn nhất thời nhưng không thể nhẫn nhịn một đời, tai họa ngầm lâu dài cũng sẽ bộc phát vậy không bằng chọn cho bản thân một con đường khác.
“Thư Lan, anh đang ở dưới lầu công ty em nè.” Tiêu Thịnh Vũ vừa kề tai vào điện thoại vừa bước xuống xe, anh ngước đầu nhìn lên văn phòng bên này, Thư Lan theo bản năng mà ghé sát mặt vào cửa sổ hơn, không biết Tiêu Thịnh Vũ có thấy rõ bên trong đây không, trên mặt cũng bất giác nâng lên ý cười nhàn nhạt.
“…Sao anh lại tới đây?” Vẻ mặt Thư Lan có chút phức tạp.
“Mang ít đồ cho em, xuống đây đi.” Tiêu Thịnh Vũ cúp điện thoại, nghiêng người dựa vào cạnh xe, Thư Lan không thích anh đến chỗ làm việc của cậu, cho nên anh sẽ không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-vong-thoi-gian-quay-tro-lai/1897343/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.