“Buông cháu ra! Chú là ai vậy?” Bé trai không ngừng đấm đá, Tiêu Thịnh Vũ thả nó xuống, lành lạnh nói: “Tiểu quỷ, con trai của chú đây là để cháu khi dễ sao?”
“Cháu có bắt nạt cậu ấy đâu!” Bé trai quay người nhìn thấy Tiêu Thịnh Vũ nhưng nó lại không chút sợ sệt, cắn răng kiên trì tới cùng, Tiêu Thịnh Vũ tán thưởng mà đánh giá đứa nhỏ tỏ ra anh hùng không sợ bị đánh này có lẽ tương lai sẽ là một con sư tử.
Thư Cách nhìn thấy vẻ mặt hung thần ác sát đó của Tiêu Thịnh Vũ lại sợ đứa nhỏ kia sẽ bị đánh tơi tả liền chạy tới kéo góc áo Tiêu Thịnh Vũ, “Cậu ấy chỉ ăn bữa trưa của cháu thôi, đừng đánh cậu ấy.” Trong đôi mắt nó còn mang theo nước mắt.
Đứa nhỏ kia nghe thấy thế liền “Hừ” một tiếng, hô lên một câu với Thư Cách: “Ngày mai tớ sẽ trả lại cho cậu! Quỷ hẹp hòi!” Nói xong liền quay đầu chạy đi.
Tiêu Thịnh Vũ dở khóc dở cười, “Bảo bối, đói lắm phải không, chúng ta đi ăn chút gì trước nhé?”
Thư Cách bĩu môi: “Nhưng ba ba sẽ không tìm thấy chúng ta.”
Đường đối diện có một quán KFC, Thư Cách đưa ánh mắt thích thú chăm chăm nhìn cái bảng hiệu màu vàng kia.
Tiêu Thịnh Vũ đẩy đẩy cái kính râm, đầu đầy hắc tuyến nói: “Ba cháu sẽ giết chú mất.”
…
Nửa giờ sau, Tiêu Thịnh Vũ số khổ mà đưa cho Thư Cách cái bánh egg tart, Thư Cách một bên gặm bắp ngô một bên hỏi: “Chú ơi, ngươi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-vong-thoi-gian-quay-tro-lai/1897345/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.