Trước kia nàng từng tranh thủ lúc không có ai mà ngồi trộm chỗ ngồi của Lãnh Thính Nhiên. Cũng không có gì đặc biệt nhưng tâm trạng khi ấy lại phấn khích đến kì lạ. Thói quen nhìn bóng hình của Lãnh Thính Nhiên nói bỏ liền bỏ thật không dễ dàng, nàng tựa hồ như mất đi phương hướng. Trong vô thức cũng thuận theo thói quen tìm đến chỗ ngồi của Lãnh Thính Nhiên.
Vốn dĩ Đại học không cố định chỗ ngồi, chỉ là họ Lãnh kia thực thích ngồi ở đó, mọi người thấy mãi thành quen, tự mặc định với nhau ấy là chỗ của cô ta.
Tư Ngưng Hạ có chút mất bình tĩnh, rũ mắt nhìn mặt bàn, sau đó bi thương cảm thán, nơi này lưu giữ quá nhiều hồi ức. Lại mở mắt ra, cố đem cảm xúc tiêu cực ấy đuổi đi, nàng đến đây cũng không phải để hoài niệm quá khứ.
Một bóng người bỗng che khuất tầm mắt nàng, chậm rãi ngước lên nhìn thì vừa trùng hợp chạm vào ánh mắt thanh lãnh của người kia. Người kia nhìn nàng, không lộ ra cảm xúc. Nàng cũng không xa lạ với sự lãnh đạm vô tình ấy, trước khi nàng chết vài ba tiếng, trái tim nàng cũng bị biểu tình ấy bóp nghẹt.
"Đây là chỗ ngồi của tôi." Lãnh Thính Nhiên đóng mở đôi môi, giọng nói so với ánh mắt càng thêm lạnh lùng, xa cách.
Trong mắt của các bạn cùng lớp, Lãnh Thính Nhiên là một mỹ nhân, thế nhưng tính tình lại quá tệ, không phải ai cũng muốn kết bạn với cô. Trong đoạn kí ức tối tăm kia, nàng nhớ rõ gương mặt xinh đẹp của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-cung-ban-gai-cu-ket-hon/243164/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.