Sau khi xác định Khuất Ngữ đã đi, Tư Ngưng Hạ đến gần Lãnh Thính Nhiên.
"Chúng ta nói chuyện đi."
Lãnh Thính Nhiên vốn định từ chối, nhưng mối quan hệ ràng buộc này khiến cô không thể không ở lại bàn luận, mặt mày nhìn không ra cảm xúc gì, "Được thôi, tuy rằng tôi không biết chúng ta có gì để nói."
Không thể phủ nhận Tư Ngưng Hạ có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Lãnh Thính Nhiên có thể dễ dàng chấp nhận yêu cầu của nàng.
Rõ ràng kiếp trước sau khi mẹ cô ta khỏi bệnh, Lãnh Thính Nhiên cũng không cho nàng sắc mặt tốt. Trừ bỏ lời cảm ơn không nhiệt thành thì cũng chẳng đá động gì tới nàng, thậm chí còn có ý muốn phá bỏ hiệp ước. Nàng không lấy lại tiền, thậm chí còn dùng sự nghiệp của cô ta ra uy hiếp, mới có thể miễn cưỡng duy trì quan hệ.
Nàng biết lần đó là nàng quá đáng.
Nếu Cao Xanh đã cho nàng một cơ hội tái sinh, nàng sẽ không lại đi vào con đường ngu ngốc ấy nữa.
"Mẹ cô thế nào rồi?"
Mới vừa mở miệng, Tư Ngưng Hạ liền hối hận, tay nắm thành nắm đấm đặt trước mẹ, giả vờ ho một tiếng. "Xin lỗi, không cần trả lời cũng được."
Lãnh Thính Nhiên khó hiểu nhìn nàng, không lên tiếng.
"Hiệp ước của tôi với cô, từ hôm nay không tính nữa."
Ngày kết giao hôm ấy, nàng đã đưa cho Lãnh Thính Nhiên thẻ ngân hàng 50 vạn. Tiền phẫu thuật và cả tiền an dưỡng. Nàng không có ý định đòi lại, coi như chút tình phí để dạy cho nàng biết để yêu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-cung-ban-gai-cu-ket-hon/243165/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.