“Là ta bảo Thanh cô nương mang đi, lá thư gì thế?” Lục Hoa Đình hỏi.
“Chính là một phong thư chưa bóc niêm phong!” Quyển Tố đáp: “Bùi giám tác nói rằng, hôm đó có người đặt lá thư lên bàn làm việc của ông ta, ông ta chưa kịp mở ra xem, bèn khóa chung với những thư khác trong tủ Đa Bảo. Ngay sau đó thì trường sử và Thanh cô nương tới. Sau này khi Bùi giám tác thu dọn đồ, mới phát hiện ổ khóa bị cạy, nghĩ mãi mới nhớ ra, chính là phong thư chưa bóc kia bị mất!”
Chỉ mấy câu, đủ để Lục Hoa Đình ghép nối toàn bộ đầu đuôi sự việc.
Hôm đó, lời đe dọa miệng của hắn nhiều lắm cũng chỉ khiến Bùi giám tác hoảng sợ tạm thời. Từ xa hoa mà phải chịu kham khổ, kẻ già nua ấy bị bắt hốt phân một thời gian, chắc chẳng mấy mà hoàn hồn, rồi sẽ lại tìm Mạnh Quang Thận bàn bạc, nghĩ cách đối phó hắn.
Mãi cho tới khi phát hiện ổ khóa trên tủ Đa Bảo bị cạy, Bùi giám tác mới thực sự hoảng loạn.
Chỉ e Bùi giám tác tưởng rằng, việc Đại Lý Tự khám xét Ngọc Nô hôm đó chỉ là cái cớ, còn mục đích thật sự của Lục Hoa Đình là sai Quần Thanh lấy trộm thư từ qua lại với Mạnh gia, để nắm được chứng cứ trọng yếu hơn. Ông ta sợ đến thế, chứng tỏ trong thư tín chắc chắn có chuyện nghiêm trọng hơn việc làm nhục cung nữ, chẳng hạn, chính là bức thư này.
Là thư sai Bùi giám tác đầu độc học sĩ cung học Tô Nhuận.
Lục Hoa Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4690872/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.