Sùng Kính điện, chính là nơi khảo hạch của Thượng phục cục.
Lục Hoa Đình khẽ trầm ngâm liền hiểu.
Ngày nghênh phật cốt đã cận kề, mà quân phí dùng cho nghi lễ vẫn chưa được bù lại. Những khoản chi lớn như t.h.ả.m gấm, y phục, khí cụ, tất cả đều trích từ Thượng phục cục.
Hiện nay, nữ quan chủ quản Thượng phục cục không thuộc phe Yến Vương phủ. Tiêu Vân Như sốt ruột muốn bồi dưỡng người của mình, để có thể tiết kiệm được nhiều nhất phần kinh phí này.
Mặt trời sau mây dần lên cao, chiếu sáng bốn điện Đức Văn, Đức Tín, Sùng An, Sùng Kính, khiến mái ngói đồng lấp lánh. Cũng rọi sáng đám nương tử đang xếp hàng đông nghịt trước điện.
Họ tuổi từ mười sáu đến bốn mươi, phục sức và phẩm cấp khác nhau, đều là cung nữ từ các cung khác nhau đến dự tuyển.
Quần Thanh đến muộn, ngẩng đầu nhìn mặt trời, trong lòng hơi nghi ngờ.
Đã qua giờ khảo thí, vậy mà trước điện vẫn chật như nêm, cửa cung đóng chặt, nữ quan đứng canh, chưa cho ai vào.
“Chắc thượng thực cục còn phải chuẩn bị bếp núc, thượng phục cục cũng phải dựng khung thêu nên mới chậm.”
Nàng nghe thấy vài cung nữ phía trước thì thầm.
“Ơ, sao lại có cả chưởng cung ở đây?” Có người nhìn thấy nàng, thấp giọng nói: “Chưởng cung trẻ như thế thật hiếm, lần này thì hỏng rồi, hỏng rồi!”
“Sợ gì chứ, chưởng cung mà không được chọn mới mất mặt.”
Quần Thanh tuy đứng bình tĩnh, nhưng lòng cũng dậy sóng. Kiếp trước, nàng được Bảo An công chúa nói đỡ trước mặt thái tử, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4683414/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.