Nghe nàng nói xong, sắc mặt hắn lúc xanh lúc trắng, mãi mới gằn giọng:
“Ta không phải hạng người lỗ mãng không tính toán! Ngươi có thể bàn bạc với ta chứ không phải tự ý quyết định! Ở vị trí nào thì nghĩ chuyện ở vị trí đó, có nên động thủ hay không, đó là việc chúng ta định đoạt, đâu đến lượt ngươi!”
Hắn xác nhận rằng Quần Thanh chỉ vì quá nhiều chủ kiến mới khó điều khiển. Mà nàng vốn đã như thế, chẳng phải một ngày hai ngày. Đành phải nén giận, hạ giọng:
“Thôi được, ý ngươi ta hiểu, ta sẽ bẩm lại với chủ thượng. Hôm nay gọi ngươi tới là muốn nói cho ngươi biết: việc lớn sắp tới, ta đã an bày xong ở Lễ Bộ, cần ngươi phối hợp hoàn thành.”
Hàng mi dài của Quần Thanh khẽ run. Những việc gần đây do Lễ Bộ phụ trách, chỉ có chuyện nghênh đón xá lợi Phật cốt.
Đại lễ hệ trọng đến vậy, lại còn liên quan đến việc nàng được xuất cung, Nam Sở chẳng lẽ muốn phá hoại sao? “Ngài muốn ta làm gì?” Nàng che giấu nhịp tim dồn dập, hỏi thật bình thản.
“Lễ Bộ đã lập danh sách chi tiết, như phướn kinh, thảm trải, lễ phục các bậc quý nhân… đều do Lục Thượng chuẩn bị. Nay ngươi là nữ quan thất phẩm, đủ lý do để tiếp cận các vật dụng của Thượng Phục Cục. Nếu không tiếp cận được, thì mấy hôm nữa vương phi đang tuyển chọn cung nữ, ắt hẳn với sự khéo léo của ngươi, có thể thuận lợi tiến vào Thượng Phục Cục…”
Chưa kịp dứt lời, một viên sỏi bay vút đến, nện thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639724/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.