Quần Thanh quay đầu, một chiếc mặt nạ ác quỷ bằng đồng xanh hiện ra ngay trước mặt.
Chân như mọc rễ, nàng dùng hết sức mới giữ được con mèo không bị rớt xuống, nhưng đã siết mạnh đến mức khiến nó kêu lên “meo” một tiếng đầy đau đớn.
Thì ra Lý Hoán đã từ xa thấy Dương Phù tranh cãi với người khác, bất chấp Trịnh Phúc can ngăn mà bước nhanh lại gần. Váy của Dương Phù như cá vàng lướt qua hành lang, hắn sải bước dài, chặn ngay trước mặt hai cung nữ.
Lý Hoán cao đến chín thước, đứng trước mặt như núi lớn sừng sững, giọng nói từ sau mặt nạ vang ra trầm thấp mơ hồ, có tiếng vọng: “Ngươi chính là tiện tỳ từng vô lễ với Bảo An công chúa? Bổn vương còn chưa tính sổ với ngươi. Dám chậm trễ công chúa lần nữa thử xem.”
Nhưng Quần Thanh chẳng nghe được lời nào. Trong đầu nàng vang vọng tiếng c.h.é.m giết, tiếng đập cửa. Trong lửa cháy và tiếng hét, một người đeo mặt nạ ác quỷ bằng đồng xanh cưỡi ngựa lao tới, dùng một thanh kiếm rỉ sét đ.â.m xuyên n.g.ự.c nàng.
Đáng sợ nhất là lúc đó nàng không c.h.ế.t ngay, như con cua bị đinh lên thớt, mặt đầm đìa mồ hôi lạnh, còn nghe rõ tiếng kêu cứu của Bảo An công chúa, mà chỉ cần cử động một ngón tay thôi cũng đau thấu tâm can.
…
Con người khi đối mặt với kẻ từng sát hại mình tàn nhẫn luôn để lại bóng ma trong lòng.
Trải qua hai kiếp, nàng tưởng mình đã vượt qua được, nhưng chỉ cần đến gần Yến vương, vết thương cũ cùng cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639691/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.