Lý Hiển trằn trọc trở mình, cố gắng giữ bình tĩnh mà nhắm mắt lại, thì bên ngoài vang lên một tiếng "choang" lớn! Quần Thanh kinh ngạc nhìn vết nứt trên cán chân đèn.
Nàng nhớ lại lời Lãm Nguyệt từng nói, nghĩ rằng tám chín phần đây chính là cơ hội xuất cung mà Lãm Nguyệt đã bày ra cho nàng.
Team Hạt Tiêu
Nàng khựng lại, lặng lẽ nín thở ngồi xuống, nhặt cây chân đèn rơi dưới đất thì ngay lúc đó, rèm giường bị vén lên, nàng thấy một đôi chân trắng bệch đứng trên thảm, Lý Hiển cụp mắt xuống.
Đây là lần thứ ba hắn gặp Quần Thanh.
Lời của Mạnh Quan Lâu như còn văng vẳng bên tai: “Ám vệ của phủ Yến vương… Quyển Tố… ngay cả một chiếc khuyên tai cũng không để sót lại…”
Ánh mắt của Lý Hiển dừng lại trên đỉnh đầu Quần Thanh, rồi chuyển đến tai nàng. Nữ tử này không đeo khuyên, trên tai chỉ có một cây kim bạc xuyên qua, sắc bén lấp lánh.
“Dâng đèn.” Lý Hiển cao cao tại thượng, lạnh lùng nói.
Thái tử chăm chỉ, thỉnh thoảng đêm khuya còn thức dậy xử lý tấu chương chưa giải quyết ban ngày, chuyện này Lãm Nguyệt đã nói trước với Quần Thanh.
Quần Thanh lần lượt thắp sáng các ngọn đèn, liếc mắt thấy hai tiểu hoạn quan khiêng chiếc bàn thấp ngoài phòng vào nội thất, đặt trên thảm, cùng với bồ đoàn, bút mực, nghiên mài, và ấn đỏ. Một lúc sau, có người kéo bình phong ra, một hoạn quan chuyên hầu hạ thái tử làm văn cúi mình bước vào nội thất, mang theo một xấp tấu chương đặt lên bàn.
Đám hoạn quan này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639687/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.