Hắn vẫn chưa quên mục đích đến đây hôm nay.
Cả Tô Hỷ và hắn đều nghi ngờ nữ tử này là gián điệp do phủ Yến vương cài vào, nhất là hôm nay, Tô Hỷ nói, quan cầu nguyện hôm nay chính là Lục Hoa Đình, hai người từng nói chuyện trong thủy tạ.
Giờ đây Yến vương gặp nạn, nàng hẳn đang rất sốt ruột muốn xem thánh thượng xử lý Yến vương thế nào. Nếu đúng vậy, hôm nay có thể lôi nàng ra.
Tay hắn đặt lên tấu chương, lặng lẽ liếc sang bức tường, vừa vặn chạm phải ánh mắt của Quần Thanh đang nhìn lại.
Ánh mắt Quần Thanh lóe lên, rồi dời đi.
“Chiếc khăn lụa khoác trên người ngươi, là loại lụa mà bản cung ban thưởng?” Lý Hiển nhìn cái bóng của nàng, nhớ lại màu đỏ bạc rực rỡ vừa hiện ra trước mặt.
Quần Thanh trấn định lại tinh thần: “Phải.”
“Loại lụa này không hợp làm khăn khoác, sao lại may thành kiểu diêm dúa thế này?”
Thái tử giỏi thư họa, học vấn uyên thâm. Hắn ưa chuộng sự thanh nhã giản dị, cung phục đã rực rỡ, lại thêm màu đỏ bạc, trở nên rối mắt tầm thường, không khỏi châm biếm: “Thấy thứ gì tốt cũng khoác lên người, tưởng vậy là đẹp sao?”
Câu nói đầy gai góc, Quần Thanh khẽ cong khóe môi, lạnh lùng, giọng điệu vẫn thành thật: “Nô tỳ không giỏi ăn mặc, chỉ bắt chước cách phối đồ trong bức Dạ yến sĩ nữ đồ của Mạnh thái phó.”
Lý Hiển sững người. Mạnh Quang Thận từng vẽ một bức tranh mỹ nhân, là lúc uống rượu cao hứng mà vẽ nên, dùng chu sa đậm nhạt khác nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639688/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.