Dưới bầu trời xám xịt, những sợi mưa bay nghiêng nghiêng.
Lương công công quay đầu lại, thấy Quần Thanh tụt lại phía sau, thỉnh thoảng lại dùng tay áo che miệng ho nhẹ, trông có vẻ co ro vì lạnh, không khỏi lấy làm lạ.
Lúc nãy trong điện, nàng ta oai phong lẫm liệt đến mức suýt nữa khiến hắn cũng bị áp đảo! Vậy mà chỉ sau một cái liếc nhìn mảnh lụa đã suy sụp đến mức này.
Nếu không tận mắt chứng kiến, hắn cũng khó mà tin được Lục Hoa Đình lợi hại đến vậy, chỉ ba dòng chữ ngắn ngủi mà đã đánh sập hoàn toàn phòng tuyến tâm lý của nàng.
"Vị học sĩ cung học tên Tô Nhuận đó, là bằng hữu của tư tịch à?"
Lương công công xoay cây phất trần, gác ngang cánh tay, chờ nàng đi tới.
Hàng mi Quần Thanh khẽ run: "Không quen biết."
Vẫn cố chấp không chịu thừa nhận. Lương công công cười khẩy:
"Nếu không nhờ tư tịch ngươi chỉ điểm, ai lại có gan lớn đến mức dám chặn đường Lục Trường Sử ngay ngoài cửa Thường Lạc lúc hạ triều, ngang nhiên ôm chặt lấy hắn, truy hỏi một câu công đạo?"
"Hai vị lang quân giữa ban ngày ban mặt ôm nhau trước mắt văn võ bá quan, bọn họ còn sững sờ nhìn không chớp mắt đấy."
Quần Thanh chấn động mạnh, nhất thời không thốt nên lời.
Nàng đã nhờ cậy Tô Nhuận, hắn nói rằng có cách giữ chân Lục Hoa Đình sau buổi triều bái, ngăn cản hắn đến điện Lưỡng Nghi gặp Yến vương, để tạo điều kiện cho Dương Phù hành thích.
Nàng cứ tưởng đó là một kế sách hay, nào ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639651/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.