Cánh cửa đồng nặng nề đóng lại phía sau.
Quần Thanh từng bước đi vào. Điện thất rộng lớn mà trống trải, không có hương lô, đăng trụ hay ghế ngồi thường thấy trong cung thất, trong không khí vẫn còn vương mùi m.á.u tanh nóng hổi, nhưng không thấy dụng cụ tra tấn hay người bị hành hình. Có lẽ kẻ kia vừa bị lôi đi.
Nhìn lên, nàng thấy một ô cửa mở trên bức tường đối diện. Gọi là cửa sổ thì hơi gượng ép, bởi nó chỉ là một ô vuông trống trơn. Nàng cũng chú ý đến hai cánh cửa bí mật ẩn sau cây cột dựa sát tường.
Dưới đất loang lổ ánh sáng trắng nhợt, còn có gió thổi qua. Quần Thanh liếc mắt sang phải, quả nhiên thấy một cửa sổ chạm trổ mở hé, bên ngoài là bóng cây xanh đong đưa.
Thì ra ngoài kia vẫn là mùa xuân ấm áp.
Nhìn sang trái, Quần Thanh giật mình. Trên đài đá cao treo một bức màn trắng, màn thêu bát quái trận cũ kỹ bị gió thổi tung, phía sau là án thư và một người đang khoanh chân ngồi, từ lúc nàng vào đã không phát ra tiếng động nào, như một bóng quỷ.
Quần Thanh vội vàng vén váy quỳ xuống, không dám chậm trễ một khắc: “Chính Lục phẩm Ty Chức của Thượng Nghi Cục – Quần Thanh, có việc khẩn cấp bẩm báo Lục Trường Sử.”
Gian phòng tĩnh mịch đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi, Quần Thanh chỉ nghe thấy hơi thở của chính mình. Nàng nói gì, hắn cũng không có vẻ tò mò, cũng không phản ứng. Cuộc đàm phán ngay lập tức rơi vào thế yếu.
Quần Thanh nín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639652/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.