Vì hôm nay phải thức dậy sớm để chuẩn bị nên Quang Khải chưa gì đã cảm thấy buồn ngủ, cậu ngủ quên trên máy bay.
Dư Dương chờ đến khi cậu ngủ say thì mới đưa tay bẹo má cậu vài cái, hắn đã muốn làm việc này lâu lắm rồi. Có lẽ vì lực tay khá mạnh nên Quang Khải khó chịu ư ưm vài tiếng. Thấy vậy hắn cũng không nghịch cậu nữa mà bỏ tay ra nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn cậu.
Khi cả hai sắp đến nơi Quang Khải mới lờ mờ tỉnh dậy, cậu cảm thấy ngủ khá thoải mái thầm nghĩ ghế hạng thương gia có khác. Bên cạnh bỗng phát ra tiếng khiến cậu phải quay lại nhìn.
Dư Dương chống tay nhìn cậu cười nói:" Dậy rồi à."
Quang Khải còn chút ngái ngủ gật đầu nói:" Vâng."
Dư Dương chỉ ừm một cái rồi cả hai lại rơi vào khoảng lặng, cậu vì ngủ quá nhiều nên giờ không còn ngủ được nữa nên buồn chán cầm văn kiện lên đọc.
Khoảng hơn 2 tiếng sau máy bay cũng hạ cánh, cả hai nhanh chóng lái xe đến khách sạn đã được thuê từ trước. Nhưng điều cậu không ngờ là bên phía khách sạn đã có chút nhầm lẫn nên cả hai bây giờ đang phải ở chung một phòng. Bên phía khách sạn xin lỗi ríu rít, cậu còn tưởng một người khó tính như Dư Dương sẽ tức giận, ai mà ngờ anh ta lại vui vẻ cho qua. Đã vậy còn dẫn cậu đi ăn ở một khách sạn cao cấp gần đó.
Quang Khải ngồi im trên giường, tay đặt trên đùi y như học sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trap-ban-trai-qua-mang-toi-bi-sep-di/3728468/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.