Như mọi ngày, sau khi vệ sinh cá nhân và ăn sáng xong cậu liền mở điện thoại lên nhắn tin cho Dư Dương.
Quang Khải: Anh dậy chưa.
Dư Dương: Rồi.
Quang Khải: Không muốn đi làm chút nào.
Quang Khải: Hic, tên sếp vừa già vừa xấu suốt ngày bắt nạt em.
Dư Dương không thèm trả lời tin nhắn của cậu, mới hôm qua hắn còn có lòng tốt mang bé này về mà hôm nay liền chửi hắn.
Cậu nhìn màn hình hiển thị Dư Dương đã xem thì cười khì khì, cậu biết chắc chắn Dư Dương không biết mình là Mèo Con, hắn không nhắn lại chắc là đang chột dạ rồi.
Vậy là Quang Khải mang tâm trạng vui vẻ mà đi làm, hôm nay cậu nhìn ai cũng vừa mắt hơn hẳn.
Cậu ngồi vào chỗ ngồi mà vui vẻ làm việc, ấy vậy mà niềm vui chưa được bao lâu thì cậu lại bị gọi lên phòng giám đốc.
Lần thứ 5 trong tuần cậu dành 30 giây quý giá của cuộc đời suy nghĩ xem nên gõ cửa đi vào không hay là trốn moẹ luôn.
Nhưng đồng tiền vẫn là kẻ chiến thắng, Quang Khải gõ nhẹ vào cửa, bên trong lập tức truyền ra âm thanh:" Vào đi."
" Hmm giám đốc gọi tôi có việc gì không ạ." Cậu khép nép đứng vào một chỗ, giọng điệu có phần lo lắng sợ hãi.
Dư Dương cố nhịn cười, khuôn mặt vô cảm liên tiếng:" Bài báo cáo này... Cậu làm khá tốt."
Quang Khải thở hắt ra một hơi khi nghe hắn nói vậy, cơ mà cậu không hiểu đã làm tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trap-ban-trai-qua-mang-toi-bi-sep-di/3728467/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.