Cô ta cứ úp úp mở mở khiến tôi bực mình. Đúng là đi thử đồ với Vân Vân còn tốt chán so với việc đứng đây nghe kẻ điên lảm nhảm.
Nhưng Jenny không để tôi làm điều đó, cô ta nhếch mép cười và ấn người tôi ngồi trở lại.
Tôi gắt lên: "Cô bị thần kinh à? Tính làm cái trò gì vậy?"
"Suỵt!" Jenny làm động tác đặt ngón trỏ lên môi, ra hiệu cho tôi giữ im lặng. "Coi chừng Lê Vân Vân nghe thấy bây giờ. Bộ cô muốn bạn thân nghe thấy bí mật không thể nói của anh trai cô ấy hả?"
"Hừ, vậy cô nói đi tôi rửa tai lắng nghe." Tôi ghét bỏ hất cái bàn tay sơn móng đỏ choét đó ra khỏi bờ vai mình.
Bản tính của con người là tò mò, và tôi cũng vậy, rất tò mò về cái "bí mật không thể nói cho ai biết" của anh Thế Khải.
Nhìn ra biểu cảm trên mặt tôi, Jenny cười ranh mãnh hơn.
"Thế nào? Có hứng thú hả?"
"Nói ngay trước khi tôi gọi Vân Vân đến xử lí cô."
"Được được, tôi nói." Jenny e hèm một cái, bắt đầu kể với bộ dạng cực kì nghiêm túc.
"Những thứ khác về Lê Thế Khải thì tôi không rõ, nhưng có một chuyện hắn không thể giấu khỏi tôi. Đó là hắn có ham muốn tình dục với cô!"
Ham muốn tình dục?
Là dục vọng thôi thúc phát sinh nhất thời...
Là sự khao khát về thể xác của người khác giới...
Ham muốn tình dục... có phải là những điều tôi vừa nghĩ không?
Anh Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-roi-di-ngay-nao-chong-ho-cung-tim-toi-cua/3075405/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.