Thập thò lấp ló trốn ở bên trong, đứng nghe họ nói chuyện ruột gan tôi nóng hết cả lên.
Không được! Nếu cứ để yên thế này, Lục Nhất Minh sẽ làm rối tung lên và mọi bí mật tôi cất công che đậy bị bọn họ biết hết. Đến lúc đó, khi họ phát hiện tôi là kẻ nói dối thì sẽ buồn tới mức nào cơ chứ.
Nghĩ tới viễn cảnh đó, tôi xông ra, gấp gáp nói một hơi như sợ ai đó cướp lời.
“Không! Anh ta không phải chồng của cháu! Chồng cháu chết từ lâu rồi, anh ta là lừa đảo đấy!”
“Trần Lam Khanh! Em đừng có làm mọi thứ rối tung lên được không?”
“Anh nói ai là người làm mọi thứ rối tung?”
Chú Tuấn đứng ra phân xử, giọng nói tuy ngà ngà say nhưng nghe vào có cảm giác uy tín vô cùng. “Thôi hai đứa bây không cãi nhau nữa. Hạnh Chi mau ngồi im một chỗ, còn cậu thanh niên này, cậu có gì để chứng minh thân phận của mình không?”
“Dạ, theo ý chú cháu có chụp lại bức ảnh cưới ở đây.” Lục Nhất Minh vừa nói vừa lôi điện thoại ra.
Cái gì ảnh cưới? Ảnh cưới nào cơ? Đừng nói với tôi là trước khi tới đây anh ta chuẩn bị hết mọi thứ rồi nhé?
Tôi lén nhìn vào tấm ảnh đó, nó là hàng real một trăm phần trăm.
Mà dù có là hàng thật, không có sự công nhận của tôi thì nó rồi cũng sẽ biến thành tấm ảnh vô giá trị ngay ấy mà.
“Ảnh photoshop, ai tin anh chứ?”
“Vậy còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-roi-di-ngay-nao-chong-ho-cung-tim-toi-cua/3075310/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.