Một ngày loạn bát nháo cứ như vậy mà trôi qua…
Làm việc trong tâm thế nơm nớp lo sợ, cả ca làm hôm nay tôi không tài nào dồn hết tinh lực vào công việc, đụng tay vào cái gì là cái đấy không nên hồn.
Nỗi lo lắng đang không ngừng dày vò tinh thần tôi, chỉ sợ Lục Nhất Minh đột nhiên xuất hiện sừng sững trước mặt.
Ngay cả đêm qua cũng vậy, tôi bị mất ngủ dẫn tới thức trắng nguyên đêm. Sáng dậy, không chỉ cơ thể mà đầu óc tôi rệu rã mệt mỏi vô cùng.
Cứ duy trì tình hình như vậy chắc tôi phát điên mất thôi.
Rời đi lặng lẽ như vậy rồi, sao anh ta vẫn tìm đến?
Anh ta không thấy mình vô liêm sỉ à? Cứ mãi đeo bám người vợ hờ này thế?
Là vì đứa bé trong bụng tôi ư?
“Em hay lắm! Dám nhận vơ gã đàn ông khác làm bố đứa trẻ à? Xem tôi xử lý em thế nào.”
Tôi nhớ mãi không quên ánh mắt của anh ta khi tức giận rời đi. Khoảnh khắc đó tôi nhận ra một điều, Lục Nhất Minh đã biết đứa trẻ trong bụng tôi là con của anh ta, thì không lý nào anh ta chịu buông tha tôi và đứa trẻ.
Anh ta sẽ làm đủ mọi cách để trói buộc tôi.
Bây giờ tôi phải làm gì mới tốt?
Quay về bên cạnh anh ta?
Không thể nào!
Cho dù hiện tại Lục Nhất Minh đã giải quyết mọi vấn đề xoay quanh Tiêu Hi Hạ, nhưng tôi chắc chắn không dễ gì đồng ý quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-roi-di-ngay-nao-chong-ho-cung-tim-toi-cua/3075312/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.